Page 93 - gap go tren dat my
P. 93
Sáng hôm sau, một bạn trẻ đến chơi cùng uống café. Anh bạn này
tên Thuần, tối hôm qua đã đến, được giới thiệu như một người trẻ có
nhiều triển vọng nhất ở đây nhưng vì đến trễ và có thể vì lý do nào
đó anh không nói năng gì, dù được yêu cầu. Sáng nay anh nói
chuyện với Phước và chúng tôi khá lâu. Qua câu chuyện, tôi hiểu anh
rất băn khoăn trước sự chia rẽ trong cộng đồng nên đã hết sức tìm
cách hàn gắn. Tuy anh còn trẻ nhưng nhờ có sáng kiến, được những
người lớn tuổi trong các tổ chức cộng đồng thương mến, nên đã góp
phần tạo ra sự đoàn kết giữa các tổ chức. Anh tin rằng chỉ có sự gắn
bó này cộng đồng người Việt ở hải ngoại mới có thể đóng góp hữu
hiệu cho tiến trình dân chủ hóa đất nước.
Gần trưa Phước và Thuần đưa chúng tôi ra bến xe bus Greyhound
để đi Houston. Tiếc là thời gian chúng tôi ở Dallas quá ít vì toàn bộ
chuyến đi Texas và miền Đông chỉ có 15 ngày nên chỉ có thể ở mỗi
nơi một ít, ngay việc ghé Austin, thủ phủ của bang Texas theo lời
mời của một người bạn khác cũng không thực hiện được. Chúng tôi
đã đề nghị được đi từ Dallas đến Houston bằng xe bus thay vì máy
bay để có dịp nhìn phong cảnh dọc theo đường càng nhiều càng tốt
và trải nghiệm việc đi xe bus. Xe bus Greyhound là hãng xe bus lớn
nhất của Mỹ chạy khắp liên bang, có bến bãi rộng rãi, ngăn nắp, có
thể mua vé qua mạng. Phần lớn hành khách trên chuyến xe chúng
tôi đi là người da màu và dân châu Á. Con đường xa lộ Dallas –
Houston cũng thẳng tắp như đường Bắc – Nam Cali nhưng hai bên
cây cối nhiều và xanh tươi hơn. Khoảng hơn 5 tiếng sau, chúng tôi
đã có mặt ở trung tâm Houston, một trong những thành phố lớn
của Mỹ, sau khi đi ngang qua nhiều khu mua sắm mới xây dựng dọc
theo đường.
(
93

