Page 142 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 142
khắp nơi vừa là sự phát triển vừa là bế tắc trong việc giải quyết
nơi ở cho con người. Những di tích nghìn năm văn hiến, những
công trình văn hóa mới song song với những xe bò, xe đạp chở
sọt phân nghênh ngang trên mặt đường. Con gái thủ đô ăn diện
rất "mốt”, giọng nói ngọt ngào nhưng thỉnh thoảng vẫn nghe
vang lên những lời thô tục. Trí thức thủ đô uyên bác, thâm trầm,
nhiều suy tư nhưng hình như một không khí lo ngại, dè dặt, bao
trùm sinh hoạt của trí thức, văn nghệ sĩ, thiếu cái gì đó như là sự
phóng khoáng, nồng nhiệt.
Và những bàn giấy, những viên chức lạnh tanh, an phận, nét mặt
không biểu lộ thái độ khi nghe bất cứ chuyện gì. Những con người
đã được tôi rèn đến không còn cảm xúc hay hoàn toàn chế ngự
được cảm xúc trong bộ máy hành chính nặng nề ngự trị.
Món ăn Hà Nội với phở, bún chả, bánh cuốn... những nơi nổi tiếng
vẫn "danh bất hư truyền”. Hàng hóa nghèo nàn quá. Chợ Đồng
Xuân không bằng chợ nhiều tỉnh, thành phía Nam. Chỉ có hàng
Liên Xô, đặc biệt đồ nhôm, tràn ngập các phố chung quanh chợ
Đồng Xuân.

