Page 177 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 177

Một bà mẹ trẻ với đứa con gái nhỏ ngồi nhìn ra khơi. Ba cô gái


                   học trò ngồi trên ghế đá cũng nhìn ra khơi. Có phải biển cả có



                   sức thu hút vô tận đối với mọi người trong mọi hoàn cảnh?




                   Viện Pasteur hình như lặng lẽ hơn. Tòa nhà nặng nề với những


                   hàng cột lớn và tường quét vôi màu vàng đậm im vắng nhìn ra


                   biển. Sau hàng rào sắt và cổng khóa kín, một bảng đá ghi "Khu



                   di tích bác sĩ A. Yersin (1863-1943)".




                   Tượng Yersin trước sân nhỏ bé, sơn đen huyền, chiếc đầu hói, bộ


                   râu  mép  rậm  dính  với  râu  cằm  chổi  xể  bạnh  ra  trông  dữ  dội



                   nhưng đôi mắt lại ẩn một nỗi buồn mệt mỏi như một con sư tử


                   già  nhớ  tiếc  quá  khứ.  Nhìn  nghiêng,  cổ  tượng  vươn  dài,  cong


                   xuống chịu đựng một sức nặng vô hình nghiệt ngã đè lên số phận



                   như tự mình nhận vác thập tự giá khổ ải cho con người. Đây là


                   một pho tượng bán thân nhỏ nhưng gây ấn tượng mạnh.




                   Tượng Yersin làm chúng tôi liên tưởng đến buổi nói chuyện trước



                   đây với nhà thơ Giang Nam, chủ tịch Hội văn nghệ Phú Khánh.


                   Giang Nam đã kể về cuộc đấu tranh của giới văn hóa văn nghệ
   172   173   174   175   176   177   178   179   180   181   182