Page 48 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 48
Chính mẹ chứ không ai - mẹ phải nắm quyền
Hỏi tội những thằng thẻ đỏ tim đen
Những tràng pháo tay nồng nhiệt (dĩ nhiên không phải mọi người
nghe đều vỗ cả - mà có những người chỉ nhíu mày) dành cho bài
"Những ngày thường đã cháy lên" trên đây, cũng như hai bài "Mẹ
đâu ngờ" và "Không có gì quý hơn độc lập tự do" của Bùi Minh
Quốc, ở nhiều nơi trên chuyến đi dọc đường đất nước phải chăng
là sự gặp gỡ và bùng nổ của những điều tâm huyết đã nung nấu
bao người vì niềm đau chung của tổ quốc hôm nay?
Trước khi rời Nha Trang, Bùi Minh Quốc với tư cách hội viên Hội
nhà văn Việt Nam cũng đã kịp hội ý với một số hội viên khác ở
đây làm thêm một kiến nghị nữa về vụ tuần báo Văn nghệ và
nghị quyết của Ban Chấp hành Hội nhà văn. Đây là vấn đề nổi
lên mà những người quan tâm đến văn học trong cả nước đều
theo dõi và có thái độ. Trước đó, Bùi Minh Quốc đã cùng với mười
hai nhà văn nhà thơ ký tên công bố một bức thư ngỏ trên báo chí
và ban chấp hành Hội Văn nghệ Lâm Đồng đã họp toàn thể hội
viên thảo luận và thông qua một kiến nghị về vụ việc này.

