Page 58 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 58
Khi được mời phát biểu, anh em văn nghệ Langbian đều hoan
nghênh việc làm của đài, vì tuy không sử dụng bài và trong tọa
đàm có nhiều ý kiến phê phán nhưng đã tổ chức tọa đàm là đã
tôn trọng văn nghệ, tôn trọng tác giả (có mời tác giả dự), tuy
nhiên ý kiến riêng về các bài thơ và những vấn đề quan điểm
sáng tác lại khác với những ý kiến phê phán đã được phát biểu.
Bảo Cự cho rằng nỗi đau nào của con người cũng cần được phản
ánh vào văn học, kể cả những niềm đau rất riêng và niềm đau
chung của mọi người. Riêng nỗi đau trong các bài thơ trên lại
không đơn lẻ mà rất phổ quát, đó là sự thật cần được nói ra.
Không phải bài thơ nào cũng chỉ ra được lối thoát. Tìm lối thoát
ra khỏi hiện thực đau buồn của đất nước là trách nhiệm của toàn
xã hội, đặc biệt là của những người lãnh đạo chứ không phải là
của riêng nhà thơ, trong một bài thơ. Văn nghệ nói lên sự thật,
dù gay gắt cay đắng nhưng lãnh đạo phải lắng nghe chứ văn
nghệ không phải gò bút cố viết, cố nói cách nào cho vừa lòng lọt
tai lãnh đạo.

