Page 161 - gap go tren dat my
P. 161
Xem tranh trong Bảo tàng Nghệ thuật.
Lúc ra về, ông Hiển đã nói trước là sẽ đưa chúng tôi đi tàu điện
ngầm metro cho biết. Quả thực là dịp may cho chúng tôi. Thật ngạc
nhiên là lối xuống metro ở ngay giữa bãi cỏ gần khu bảo tàng, rất
tiện lợi cho khách đi lại. Nhìn xa không thấy gì, đến gần mới thấy
miệng hầm lộ thiên, không lớn lắm, có cầu thang đi xuống lòng đất
nhưng vào bên trong khung cảnh khác hẳn. Đây là một căn hầm
khổng lồ, là trạm chính có đường tỏa đi nhiều hướng. Hầm có hai
tầng, nhiều đường sắt ngang dọc, các chiếc tàu dài phóng vút qua
hay đậu lại đón khách rồi lao đi. Ông Hiển mua vé xong, dẫn chúng
tôi đi tìm nơi lên tàu cũng bị nhầm phải đi lên đi xuống. Tuy ông ở
gần thủ đô nhưng không mấy khi đi metro vì thường đi xe hơi. Khi
tàu dừng, sàn tàu sát khít với bệ đứng chờ của khách nên lên xuống
tàu không có gì nguy hiểm, còn dễ hơn lên xuống tàu lửa thông
thường nhiều. Hành khách không đông lắm. Toa chúng tôi ngồi còn
nhiều ghế trống. Trên tàu có bản đồ hướng dẫn rất rõ ràng cách đi
đến các ga, nếu nghiên cứu kỹ và đi lại vài lần chắc cũng không khó
lắm. Phần lớn đường tàu chạy ngầm dưới lòng đất nhưng có nơi, ở
ngoại ô, do địa hình thuận lợi và bên trên không có công trình gì,
tàu cũng nhô lên mặt đất một khoảng không dài lắm. Chúng tôi
xuống ga cuối cùng, bên ngoài là trạm xe bus nhưng chúng tôi
không đi xe bus vì ông Hiển đã hẹn vợ lái xe ra đón. Ông gọi điện và
chúng tôi chỉ phải chờ chừng 15 phút. Nhà ông Hiển không xa địa
điểm này.
161

