Page 157 - gap go tren dat my
P. 157

Ông Hiển bảo có một số bạn đã từng đọc tác phẩm và nghe về tôi,

               họ muốn biết thái độ của tôi về một số vấn đề chính trị. Khi biết tin
               tôi sẽ đến nhà ông, họ có gởi qua mail cho ông một số câu hỏi, đề
               nghị ông hỏi tôi trực tiếp, nếu tôi trả lời, ông sẽ báo lại cho họ. Ông
               in từ máy tính ra một lô một lốc những câu hỏi của các bạn đưa cho

               tôi xem. Thật khó trong một lúc có thể trả lời hết những câu hỏi này.
               Vả lại chúng tôi chỉ đi chơi có tính cách riêng tư, không phải là một

               người đi hoạt động chính trị để tuyên bố rùm beng. Tôi hiểu họ quan
               tâm vì có chút tình cảm và cũng có chút hoài nghi đối với tôi, cũng
               như đối với nhiều người bất đồng chính kiến trong nước. Chúng tôi

               có phản kháng thật không hay chỉ là cò mồi? Chúng tôi có “chống
               cộng triệt để” không hay chỉ nửa vời? Thái độ thế nào đối với Hồ Chí
               Minh?... Hình như hầu hết những người chống cộng ở hải ngoại này

               đều muốn vạch rõ lằn ranh quốc – cộng. Việc này không đơn giản
               và không phải lúc nào cũng rõ ràng vì tình hình lịch sử, chính trị phức
               tạp, vả lại có nhiều từ, nhiều khái niệm được hiểu khác nhau. Chưa

               kể “hận thù cộng sản” và chống cộng cách nào cho có hiệu quả
               cũng là vấn đề có những ý kiến khác biệt có thể gây tranh cãi. Thí

               dụ thế nào là “quốc gia”? “Quốc gia” có phải là Việt Nam Cộng Hòa?
               Những người yêu nước, không cộng sản, không liên quan đến VNCH
               có phải là “quốc gia”? Những người bất đồng chính kiến trong nước

               khi viết về những vấn đề chính trị có thể đồng quan điểm nhưng
               cách thể hiện của họ khác nhau, tùy theo thế đứng, sự dấn thân,
               cách che chắn để an toàn của họ, không phải ai đọc cũng hiểu đúng

               và thông cảm được. Ở Mỹ lại còn có những người muốn kêu gọi
               “chiêu hồi” như thời trước 75 trong khi VNCH chỉ còn là một tên gọi
               của quá khứ…


               Trong cuộc trò chuyện, tôi chỉ trao đổi những vấn đề chung và vài

               việc cụ thể liên quan đến chuyến đi của tôi, còn những vấn đề khác,
               nếu các bạn của ông Hiển thực sự quan tâm, tôi hứa khi có thời gian
               tôi sẽ trả lời qua mail sau. Dĩ nhiên ông Hiển cũng không đòi hỏi gì

               hơn vì tôi chỉ là một người khách mới quen biết. Ông Hiển là kỹ sư
               điện toán, đã từng viết và dịch một số bài báo về các vấn đề chính
               trị. Ông có thú vui lên mạng tìm kiếm những cuốn sách yêu thích, in




                                                           157
   152   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162