Page 57 - gap go tren dat my
P. 57

Lần khác anh đưa chúng tôi đi lên núi, theo con đường ngoằn ngoèo

               vắng vẻ dẫn lên hướng Đài Khí tượng xa tít tắp trên đỉnh cao. Anh
               nói thỉnh thoảng khi làm việc quá căng thẳng anh vẫn chạy xe lên
               con đường này để thư giãn và nhớ về quê hương phố núi. Anh chỉ
               cho chúng tôi mấy cây hoa đào vẫn còn nở ven đường gần giống

               mai anh đào Đà Lạt. Trên con đường này rất ít nhà cửa nhưng nhà
               nào cũng là biệt thự to đẹp, xây dựng công phu, kiểu cách, chắc chủ

               nhân phải là triệu phú. Tôi ngạc nhiên không hiểu làm sao đưa được
               điện nước lên đây, anh bảo người ta đóng thuế, được phép xây nhà
               thì nhà nước phải lo. Thỉnh thoảng lại có trại nuôi ngựa với bãi cỏ và

               sân tập rộng mênh mông. Chúng tôi ngưng lại chụp ảnh ở những nơi
               có thể nhìn thấy toàn cảnh thành phố San Jose trải dài chi chít nhà
               cửa phía dưới.


               Tôi hỏi thăm về công việc. Anh cho biết đang làm công tác tư vấn
               tâm lý ở một khoa của bệnh viện. Làm việc này phải biết lắng nghe

               vì người ta đến với nhu cầu bộc bạch tâm sự và nhờ giúp đỡ “gỡ rối
               tơ lòng”. Nghe cũng mệt chứ không đơn giản. Có bà khách kể nhiều

               chuyện quá cuối cùng mình cũng không biết bà ta có mấy chồng,
               đang sống với ai và cần giải quyết vấn đề gì. Có người muốn tự tử
               hỏi làm sao để khỏi chán nản. Anh nói mình khuyên nó nhưng bụng

               nghĩ tao cũng muốn tự tử đây nhưng chưa biết giải quyết thế nào
               làm sao tao giúp mày được. Dĩ nhiên đó chỉ là chuyện vui trong
               nghề nhưng làm nghề này cứ nghe hoài những chuyện như vậy

               cũng dễ khùng lắm.

               Lần khác nữa anh đưa chúng tôi đi Half Moon Bay cho biết bờ biển

               nước Mỹ vùng Bắc Cali. Quãng đường khá dài dễ đến 2 gần giờ lái
               xe, thỉnh thoảng cũng có mấy cái vista point ngắm cảnh đồi núi với

               đường ra vào rất công phu vì không phải nằm ngay bên đường mà
               lùi vào bên trong để có tầm nhìn. Các vista point này không quy
               định giờ cấm đậu xe một cách cụ thể mà ghi “sunset to sunrise” vì

               tùy theo mùa trời sáng tối khác nhau, cũng có thể xem là một ý
               tưởng hợp lý có phần lãng mạn. Sau này bạn bè đưa đi rong ruổi
               khắp nơi, chúng tôi còn có dịp dừng lại ở nhiều vista point trên đất




                                                           57
   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62