Page 6 - gap go tren dat my
P. 6
từng gặp nhưng đã quen biết nhau qua mạng. Internet đúng là làm
cho thế giới nhỏ bé gần gũi hơn.
Theo sự thỏa thuận của các bạn ở đây, chúng tôi sẽ được đưa về
nhà Nguyễn Hữu Liêm trước. Anh là người đã gởi giấy mời tôi sang
nói chuyện với sinh viên lớp anh dạy ở trường đại học, một lý do và
giấy tờ cần thiết để chúng tôi có thể xin visa vào Mỹ. Chúng tôi đi
cùng xe với Liêm, Oánh cũng đi theo chở giúp hành lý vì xe Liêm
nhỏ, không chở hết được. Thái Anh bận đi việc khác. Trước khi về
nhà, Liêm đề nghị ghé qua chỗ tòa soạn báo Cali Today một lúc vì
anh được mời tham dự một sinh hoạt ở đây và đã lỡ nhận lời.
Tòa soạn là một phòng nhỏ, phía sau có một phòng lớn hơn dùng
làm hội trường. Khách đến dự chừng hơn hai chục người. Trên sân
khấu có trang trí cờ Mỹ, cờ Việt Nam Cộng Hòa và cờ Phật giáo.
Đây là buổi lễ ra mắt một Trung tâm nghiên cứu Phật giáo do tòa
soạn bảo trợ. Chúng tôi ngồi ở hàng ghế sau. Phần nghi thức thật
dài dòng gồm việc chào 3 lá cờ có bài hát kèm theo cùng với việc
giới thiệu từng người tham dự. Tôi đã nói với Liêm xin miễn giới thiệu
chúng tôi, coi như bạn cùng đi thôi. Tôi cũng không ngại việc phải
đứng chào các lá cờ đó vì đã dự kiến tình huống này khi đến Mỹ,
miễn là không ai dùng nó để tuyên truyền chính trị. Tôi nghĩ đơn
giản cần “nhập gia tùy tục”. Khi đến nhà thờ Thiên Chúa giáo, tôi
cũng đứng trước tượng Chúa nghe đọc kinh và quỳ gối cùng với tín
đồ, vào chùa tôi cũng thắp nhang lễ Phật, dù tôi không theo đạo
nào cả. Chủ nhà treo lá cờ được coi là biểu tượng thiêng liêng của
họ, lẽ nào tôi không chào cùng với họ, dù tôi có công nhận lá cờ đó
là của tôi hay không. Chuyện cờ vàng - cờ đỏ vốn là một vấn đề lớn
trong cộng đồng người Việt hải ngoại đã gây ra rất nhiều tranh cãi.
Tôi chỉ là khách ở đây. Về chuyện này đối với riêng tôi, tôi mong
muốn có một lá cờ chung khác hơn cho tương lai người Việt hoặc
không cần lá cờ nào cả mà quan trọng hơn là sự đoàn kết và ý chí
thống nhất của cả dân tộc, để xây dựng một đất nước tự hào có lịch
sử hào hùng và 4000 năm văn hiến nhưng bước vào thời đại mới lại
đi lẹt đẹt ở hàng cuối của thế giới.
Vì đã rất mệt mỏi sau chuyến bay hơn 20 giờ, quá trưa đến gần
6

