Page 87 - gap go tren dat my
P. 87

hỏi và anh nói là tự nấu. Qua trò chuyện làm quen, chúng tôi biết
               anh du học từ trước 75 và hiện đang hành nghề luật sư ở đây. Anh

               thỉnh thoảng cũng có viết báo và thường viết về luật pháp, môn sở
               trường của anh và đặc biệt những đề tài về lịch sử mà anh đã dành
               thời gian nghiên cứu khá công phu. Anh cũng đã từng về Việt Nam
               định mở trường dạy học nhưng gặp nhiều khó khăn nên việc chưa

               thành. Mới gặp nhau nhưng chúng tôi chuyện trò cởi mở. Phước tỏ
               ra giản dị, chân tình, lại đang sống độc thân nên chúng tôi khá thoải

               mái khi ở lại nhà anh.

               Sáng hôm sau, trời ngớt mưa, chúng tôi nhìn rõ hơn khung cảnh hồ

               phía sau nhà. Hồ dài như một đoạn sông, uốn cong và khuất hai
               phía nên không nhìn thấy tận cùng. Ven hồ là các biệt thự ẩn dưới
               những tàng cây cao xanh tươi, rậm rạp. Một vài người bơi thuyền đi

               câu cá. Phước cũng có một chiếc thuyền neo đậu ở bờ hồ ngay phía
               sau nhà, dưới một bục gỗ rộng đóng trên mép nước, có thể ngồi
               uống café khi trời đẹp. Phước cho biết đây là hồ tư nhân của cư dân

               trong vùng, họ tự đặt ra quy định riêng để giữ gìn môi trường và sự
               yên tĩnh của khung cảnh. Một ngôi nhà như thế này thật quá lý

               tưởng và hơi “uổng” khi chỉ sống một mình, không có bóng dáng
               phụ nữ. Tôi nói với Phước ý này, anh bảo đối với anh, phụ nữ “tiến
               hóa thay đổi nhanh quá” anh không theo kịp nên họ bỏ anh mà đi

               nhưng điều quan trọng là anh vẫn sống vui vẻ, thoải mái với bè bạn.

































                                                           87
   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92