Page 15 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 15

Trong khi tìm hiểu về Hành Trình Cuối Đông, chúng tôi lại có
                   may mắn sưu tầm được một số tài liệu quan trọng chung quanh
                   “Vụ Án Langbian” mà nạn nhân là Hội Văn Nghệ Lâm Đồng của
                   thành phố Đà Lạt. Số tài liệu này gồm các kiến nghị, tuyên bố,

                   thư từ, quyết định, vv… liên quan đến một sự kiện đả làm rúng
                   động  các  cơ  quan  lãnh  đạo  tư  tưởng  của  Đảng  Cộng  Sản  Việt
                   Nam trong thời kỳ “cởi trói” văn nghệ sĩ năm  1988. Đó là sự kiện
                   các  hội  văn  nghệ  miền  Trung  cũng  như  những  cá  nhân  đã  ký
                   chung kiến nghị và tuyên bố đòi quyền tự do báo chí và tự do
                   xuất  bản,  và  đòi  cách  chức  một  số  “quan  văn  hóa”  trong  Ban

                   Tuyên  huấn  trung  ương  đảng  Cộng  Sản  Việt  Nam  lúc  bấy  giờ,
                   những  người  đã  chà  đạp  lên  các  quyền  tự  do  ngôn  luận  và  tư
                   tưởng.  Những  chữ  ký  này  đã  được  thu  thập  qua  chuyến  Hành
                   Trình Cuối Đông của đoàn văn nghệ lâm Đồng do Bùi Minh Quốc
                   và Tiêu Dao Bảo Cự thực hiện. Cùng đi với đoàn còn có nhà thơ

                   Hữu Loan, tác gỉa bài thơ nổi tiếng Màu Tìm Hoa Sim, một nạn
                   nhân của vụ án Nhân Văn Giai Phẩm trong thập niên 50.

                          Cũng như Nhân Văn và Giai Phẩm 30 năm về trước, tạp chí
                   Langbian của hội văn nghệ Lâm Đồng ở Đà Lạt đã bị đình bản
                   sau khi ra được ba số, Bùi Minh Quốc và Tiêu Dao Bảo Cự, tổng

                   biên tập và phó tổng biên tập bị kỷ luật khai trừ ra khỏi đảng
                   Cộng Sản, bị cách chức trong hội Văn nghệ và bị bao vây kinh tế.
                   Nhưng sau vụ này, hai anh vẫn kiên cường đấu tranh cho tự do
                   báo  chí  và  tự  do  xuất  bản.  Không  còn  diễn  đàn  để  phát  biểu
                   trong  nước,  hai  người  đã  viết  những  bài  tham  khảo  và  trả  lời

                   phỏng  vấn  chung  quanh  đề  tài  dân  chủ  hóa  thực  sự  đất  nước,
                   được báo chí và đài phát thanh hải ngoại đăng tải và loan truyền
                   rộng rãi. Nhà cầm quyền đã tìm mọi cách để không cho  họ nói,
                   hai người đã bị công an gọi lên thẩm vấn ngày này qua ngày nọ,
                   bị  tạm  giữ,  bị  cắt  điện  thoại,  nhưng  vẫn  không  cấm  cản  được
                   những người muốn nói lên tiếng nói của lương tri.


                          Cuối  cùng,  vào  tháng  4-1997,  nghị  định  31/CP  được  thủ
                   tướng  ban  hành,  cho  phép  chính  quyền  địa  phương  quản  chế
                   hành chánh không cần xét xử những người có “ hành vi vi phạm

                   pháp luật, xâm phạm đến an ninh quốc gia, nhưng chưa đến mức
   10   11   12   13   14   15   16   17   18   19   20