Page 118 - gap go tren dat my
P. 118
qua hoàn cảnh khốn đốn của chiến tranh và cuộc sống mất tự do
dưới chế độ độc tài toàn trị như chúng tôi, nhưng với thiên bẩm của
một nhà văn, chị thấu hiểu và đồng cảm những gì chúng tôi đã sống
trải. Chị cũng xem được gặp nhau nơi đây là niềm vui lớn và là một
điều kỳ diệu của cuộc sống. Quan điểm của chị về những vấn đề Việt
Nam rất chừng mực, đầy thiện ý như chị đã diễn đạt trong bộ tiểu
thuyết “Chuyển mùa” chị tặng tôi mà sau đó khá lâu tôi mới có thời
gian đọc hết.
Ngồi nhìn lối vào Tòa Nhà Quốc Hội cũng thấy thêm sự cảnh giác
cao của nước Mỹ sau vụ 11/9. Ngoài các bàn chông dựng đứng có
thể điều khiển đưa lên hạ xuống trên đường để đối phó với các xe
xông thẳng vào, ở cổng còn có một xe cảnh sát thường xuyên túc
trực. Bất cứ xe nào vào cũng phải dừng lại để kiểm soát. Cảnh sát
mở cửa chiếc xe thùng của mình cho con chó nghiệp vụ ra ngửi
quanh xe khách rồi lại đưa nó vào nhốt. Họ kiên nhẫn làm công việc
nhàm chán này suốt ngày. Thời đại khủng bố đã đưa nước Mỹ vào
một tâm trạng mới, không còn bình an như xưa và cũng làm hạn
chế một số quyền tự do thoải mái của người dân.
118

