Page 152 - gap go tren dat my
P. 152
Bức phù điêu trên nền lối vào Đài tưởng niệm
Chiến tranh thế giới thứ II.
Xem ba công trình đã mất hơn một buổi sáng. Trong khi chờ đợi
ông Long lái xe đến đón trên đường Constitution Avenue, chúng tôi
lại ngồi trên bãi cỏ vui đùa với các con sóc từ trên cây nhảy xuống
mon men đến nhìn ngó như thăm hỏi hay xem chúng tôi có cho ăn
gì không. Gần đó, một cô gái tóc vàng ngồi một mình trên cỏ đọc
sách. Bên ngoài những chiếc xe bus lớn không ngớt đến đậu hoặc
rời đi đưa đón khách. Một khu vực tấp nập nhưng cũng yên ả trong
không gian rộng lớn với vườn cây xanh và thảm cỏ mênh mông giữa
lòng thủ đô nước Mỹ.
Buổi chiều, chị Thụy đề nghị hát karaoke trong nhà. Chị bảo có giàn
máy nhưng ít khi sử dụng, nhân có chúng tôi đến, nghe nói cũng
thích hát, nên bày ra hát cho vui. Chị cũng có tập mấy bài ruột
nhưng chưa có dịp “biểu diễn”. Thế là 4 người thay nhau làm ca sĩ.
Ông Long cũng có một bài ruột là bài “Đêm đông” và hát được một
vài bài nhạc tiền chiến khác. Chị Thụy khen tôi hát truyền cảm và
nói hôm nào sẽ tổ chức một buổi đông người đến hát cho thỏa thích.
Đây cũng là một trò giải trí lành mạnh của cư dân Việt ở đây vì nếu
cứ hội họp nói chuyện chính trị nhiều cũng căng thẳng quá.
152

