Page 154 - gap go tren dat my
P. 154

Với Nguyễn Mậu Trinh (bên trái) trước Holiday Inn.

               Tôi đã quá mệt và bực mình nhưng BY vẫn chưa chịu thua. Hỏi thăm

               nhân viên tiếp tân, ông ta tận tình dẫn chúng tôi ra ngoài, chỉ về
               hướng phía sau khách sạn, nơi có siêu thị không xa lắm, có thể đi bộ

               được. Tuy vậy chúng tôi cũng phải đi khá lâu mới đến và phải băng
               qua expressway. Đến nơi, để BY vào trong xem, tôi ngồi ngoài hút
               thuốc lá và đi lanh quanh. Tôi chẳng có hứng thú gì với siêu thị. Thời
               gian rồi cũng có mấy lần các bạn dẫn đi siêu thị nhưng tôi chỉ nhìn

               phớt qua. Đâu cũng đủ mọi thứ hàng hóa và tôi chẳng cần mua sắm
               gì. BY cũng không mua gì nhưng muốn vào xem cho biết, cuối cùng

               đi ra với mấy gói bánh ăn chơi thế cho bữa tối. Vì đi nhiều, bị đau
               lưng và chân dữ dội nên tôi phải ngồi nghỉ mấy lần mới về tới khách
               sạn. Chuyến “khám phá” theo ý tưởng của ông Trinh này chắc tôi

               còn nhớ lâu. Kể cũng hay. Cho đủ mọi cảm xúc.

               Qua một đêm ngủ mê mệt, sáng hôm sau ông Trinh đến gọi chúng

               tôi dậy, xuống ăn sáng ở nhà hàng của khách sạn rồi trả phòng đi
               luôn. Ông nói chở chúng tôi đi xem Đài Đức Mẹ Lộ Đức - National
               Shrine Grotto of Lourdes, một nơi hành hương nổi tiếng linh thiêng ở

               đây, sau đó về nhà một người bạn chơi. Đường đến Đài Đức Mẹ khá
               xa, chạy đến hơn một giờ. Chạy khoảng nửa giờ, ông mới phát hiện




                                                           154
   149   150   151   152   153   154   155   156   157   158   159