Page 173 - gap go tren dat my
P. 173
và hình như có phần bế tắc. Có thể nói đây là “ám ảnh không rời”
của người Việt thế hệ thứ nhất ở Mỹ, nhất là những người quan tâm
đến những vấn đề chính trị.
Hôm sau, ngày cuối cùng chúng tôi ở đây theo chương trình, một
anh bạn trẻ đã dự cuộc nói chuyện hôm qua tình nguyện đưa chúng
tôi đi thăm thú tiếp. Đó là anh Nguyễn Tự Tín, một nhà báo ảnh
chuyên nghiệp. Anh hứa sẽ đưa chúng tôi đi xem phong cảnh hai
bên dòng sông Potomac, công viên Great Falls và trường đại học
Georgetown. Anh chàng này “độc thân vui tính” và có vẻ “nghệ sĩ
bất cần đời”. Chiếc xe của anh chạy là chiếc xe “cà tàng” nhất mà
chúng tôi từng được chở đi ở Mỹ. Xe méo mó sứt sẹo nhiều nơi vì va
quẹt, máy lạnh hư, cửa cũng hư không kéo kính xuống được nên
ngồi trong xe rất nóng vì trời nắng và nhiệt độ bên ngoài khá cao.
Bù lại anh rất nhiệt tình, lại là thổ công ở đây nên đi chơi với anh rất
thú vị.
Với Nguyễn Tự Tín (trái) trên lối đi trong rừng.
Đầu tiên anh chạy dọc theo sông Potomac từ Washington DC hướng
về thượng nguồn phía hữu ngạn. Thỉnh thoảng anh dừng lại ở mấy
vista point để chúng tôi ngắm cảnh và chụp hình. Đúng là chỉ có
“thổ công” mới biết những chỗ này. Dòng sông này phía dưới rộng,
173

