Page 181 - gap go tren dat my
P. 181

cho báo Người Việt. Đinh Quang Anh Thái là ký giả, chuyên gia
                  phỏng vấn, có nhiều quan hệ với những người đấu tranh dân chủ
                  trong nước. Buổi trưa, ông Toàn mời chúng tôi “ăn cơm tập thể” với

                  nhân viên tòa soạn. Khoảng hai chục người ăn. Cơm Việt Nam nhiều
                  món cũng khá ngon, có cả món chay. Mọi người trò chuyện vui vẻ và
                  buổi trưa họ chỉ nghỉ ngơi đôi chút rồi làm việc ngay.






























                           Nói chuyện với ông Đỗ Quý Toàn trong vườn nhà (phải).


                  Ông Toàn đưa chúng tôi về nhà chơi. Ông cho biết sắp nghỉ làm việc
                  trực tiếp ở tòa soạn, chỉ ở nhà viết bài. Phòng làm việc của ông ở tòa

                  soạn ngoài sách báo còn là nơi ông trưng bày các loại ống điếu, nay
                  sắp dọn về nhà. Ông luôn ngậm tẩu và sưu tầm khá nhiều loại ống
                  điếu. Ông tặng tôi một chiếc tẩu và một gói thuốc hiệu 79
                                                                                               làm kỷ
                  niệm. Vườn nhà ông có cây bóng mát, ông treo võng, đặt ghế để

                  đọc sách và làm việc khi trời tốt. Ông Toàn có phong thái tự tin, đĩnh
                  đạc, hiểu rất rõ tình hình trong nước nhờ có nhiều thông tin trực tiếp
                  và thường viết những bài chính luận kịp thời, sắc sảo. Tình cờ ông
                  Phạm Phú Minh ghé chơi cũng trò chuyện với chúng tôi một lúc. Ông
                  Minh đã biết về tôi vì từ trước ông ở trong ban biên tập của nhà xuất
                  bản Thế Kỷ, nơi xuất bản cuốn sách đầu tiên của tôi ở Mỹ.


                  Chúng tôi còn gặp Hoàng Thi Thao và Lữ Quỳnh. Hoàng Thi Thao là
                  bạn thời cùng học ở Huế. Thao học Quốc Gia Âm Nhạc. Trong một
                  chuyến đi cùng tôi năm 1966, Thao đã sáng tác một bài hát mà bây
                  giờ tôi vẫn còn nhớ vì lúc đó chúng tôi hát nhiều: “Tôi đi về Quảng

                  Tín, qua bao ngày chinh chiến, người dân tôi đổ mồ hôi, xương máu

                                                             181
   176   177   178   179   180   181   182   183   184   185   186