Page 182 - gap go tren dat my
P. 182

rơi, không hết lời. Đường về làng tôi hư, đồng ruộng vườn tôi hoang,
                                                                                      Lữ Quỳnh và tôi
                  nói cùng tôi, ai ơi nói cùng tôi, tương lai còn có gì…”
                  biết nhau từ trước nhưng không quen. Lúc đó anh tham gia nhóm Ý

                  Thức, tôi cũng có đăng truyện trên tạp chí của nhóm này và là bạn
                  của một số người trong nhóm. Đang đứng nói chuyện với Thao trước
                  nhà sách Tự Lực, tình cờ Lữ Quỳnh đến. Lữ Quỳnh cũng quen biết
                  Thao. Thao kéo mọi người đi uống café. Trong câu chuyện Thao có
                  vẻ bực bội về những việc ồn ào chung quanh cuốn sách “Biến động
                                   của Liên Thành mới xuất bản gần đây. Những người
                  Miền Trung”
                  trong cuộc thời gian đó ở Huế đều biết rõ có những chi tiết Liên
                  Thành viết không đúng nhưng không muốn góp ý phê phán, dính
                  vào chuyện thị phi. Thao cũng có tâm trạng ấy nhưng hình như sau
                  này không nhịn được, anh cũng lên tiếng.
































                                              Với Hoàng Thi Thao (trái).

























                                                             182
   177   178   179   180   181   182   183   184   185   186   187