Page 46 - gap go tren dat my
P. 46

ban tổ chức hỏi tôi muốn để bàn ghế như thế này hay sắp xếp lại
               theo kiểu ngồi vòng tròn. Tôi nói thật là một gợi ý hay, nếu được

               nên ngồi vòng tròn sẽ thoải mái và đúng phong cách sinh viên, hơn
               nữa đây là một buổi trò chuyện, đối thoại chứ đâu phải nghe giảng
               bài. Thế là mỗi người một tay kéo bàn ghế sắp xếp lại. Tiếp theo là
               phần tự giới thiệu từng người. Hầu hết sinh viên tham dự, chừng hơn

               30 người, đều là thành viên trong ban chấp hành hoặc giữ các vai
               trò tích cực trong Hội Sinh Viên. Về phía khách, ngoài chúng tôi, có

               Thái Anh là người phiên dịch, Oánh và chị Khánh Tuyết là người đã
               từng gắn bó với sinh hoạt của đại học này từ ngày xưa.
























               Nói chuyện với sinh viên VN cũng cần qua phiên dịch.



               Tôi mở đầu bằng phát biểu cảm tưởng khi đối diện với các bạn sinh
               viên ở đây, tôi cảm thấy trẻ lại không phải 20 mà là 40 tuổi, như trở

               về với thời sinh viên hào sảng và sóng gió của mình. Tuy nhiên thời
               trẻ tôi đã từng lên án thế hệ đàn anh khi họ để lại cho chúng tôi một
               gia tài rách nát. Bây giờ đối thoại với tôi, nếu các bạn nghe xong

               cần đả đảo thì cứ đả đảo. Các bạn trẻ tỏ vẻ vui thích trước ý tưởng
               này.


               Ban tổ chức cũng đã chuẩn bị in một bản tiểu sử của tôi bằng tiếng
               Anh phát cho mọi người. Tuy nhiên Thái Anh đề nghị tôi nên nói
               thêm đôi nét về tiểu sử, đặc biệt là về thời sinh viên và chuyến đi

               xuyên Việt năm 1988 vì những chuyện này có thể hữu ích và hào




                                                           46
   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51