Page 127 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 127

Hữu  Loan  đưa  chúng  tôi  đi  xem  nhà  chính  của  anh,  cách  đó


                   khoảng hai cây số. Ngôi nhà chính lợp tranh, vách đá - loại đá



                   phổ biến ở Thanh Hóa, viên to nhỏ đủ cỡ - do chính tay Hữu Loan


                   xây dựng. Nhà đã sập nằm nghiêng, mái chấm đất, như đã quá


                   mỏi mệt vì chờ đợi từ khi anh đi Nam. Còn lại ngôi nhà bếp cũng



                   lợp tranh, vách đá, thấp lè tè, tối om như một cái hang, nay làm


                   nhà  ở  cho  con  gái  út.  Trên  đường  đi  Hữu  Loan  hay  kể  chuyện


                   dựng vườn, nhờ bỏ bao nhiêu công sức mới có một cái vườn có



                   ao cá, cây ăn trái, nên đời sống bớt khó khăn còn trước đó bố


                   con Hữu Loan phải đi làm thuê, thồ xe đá kiếm ăn. Chúng tôi hình


                   dung chắc vườn phải lớn lắm nhưng đến nơi mới thấy chỉ là một



                   mảnh vườn bé xíu, cái ao cũng nhỏ tí ti, mươi cây dừa và mươi


                   cây ăn trái các loại. Đó là công sức của Hữu Loan ba mươi năm



                   qua để thoát ra khỏi cảnh quẫn bách bằng chính sức lao động


                   của mình.




                   Sau  khi  ăn  một  bữa  cơm  trưa  thật  ngon  do  vợ  Hữu  Loan  đãi


                   khách và mừng chồng về, chúng tôi từ biệt gia đình Hữu Loan.



                   Rời nhà Hữu Loan, chúng tôi thấm thía những gì mà anh đã chịu
   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132