Page 126 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 126
vào huyện lỵ khoảng mười cây số, chúng tôi đến nhà vợ con Hữu
Loan ở đầu một cây cầu nhỏ. Nói là nhà vợ con vì đây là chỗ ở
tạm để vợ bán hàng, con sửa xe đạp. Trong khi mấy cháu nhỏ rú
lên mừng ông, chạy đi gọi bà đang ở chợ, Hữu Loan loay hoay
dọn dẹp chỗ mời khách ngồi vì nhà chật và bẩn kinh khủng. Một
lúc lâu anh mới kê tạm được chiếc giường con duy nhất trong
nhà dưới mái hiên gần bếp, bên cạnh chiếc bàn gỗ cũ kỹ để tiếp
khách. Bà con hàng xóm túa ra mừng ông Hữu Loan mới về,
khen ông mập ra, đẹp ra, thăm hỏi đủ chuyện. Một lúc sau, vợ
Hữu Loan mới tất tả chạy về, nét mừng lộ ra mặt. Đây là một
phụ nữ nông thôn khỏe mạnh, mập mạp. Hữu Loan kể chuyện bà
lo cho chồng và ghen kinh khủng. Con gái viết thư nói bà đem tất
cả các ảnh của Hữu Loan chụp chung với các cô gái cắt nát ra và
cho con đi tìm đưa bố về. Chúng tôi nói đùa bà phải trả công
chúng tôi vì chúng tôi đã đưa ông về tận nhà. Bà tạ ơn chúng tôi
bằng bốn lít rượu tăm ngon tuyệt, nổi tiếng của Nga Sơn, Thanh
Hóa. Hữu Loan đi các nơi là nhà thơ, là anh Hữu Loan dù đã hơn
70 tuổi, nhưng về nhà là ông Loan với mười người con và bao
nhiêu cháu, phải lo toan đủ mọi chuyện gia đình.

