Page 157 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 157

chuyến đi này, sẽ có chuyến đi khác. Và lịch sử nhất định sẽ tiến


                   theo con đường đích thực của nó, bằng những giá trị nhân văn



                   trường cửu của mình.




                   Hữu Loan "nhà quê" vô cùng. Anh lập cập mở mãi không được


                   cánh cửa xe vì không biết chốt cửa nằm ở đâu. Anh không xấu hổ


                   vì  chuyện  đó.  Từ  năm  1945  anh  đã  lãnh  đạo  khởi  nghĩa  giành



                   chính quyền ở huyện Nga Sơn quê hương anh, đã phụ trách bốn


                   ty của tỉnh Thanh Hóa, có tiêu chuẩn xe con đưa đón, nhưng đã



                   ba  mươi  năm  rồi  anh  chỉ  ở  làng  quê  không  hề  ra  thành  phố.


                   Chúng tôi nhớ lại hôm đại hội văn nghệ Lâm Đồng, khi phát biểu


                   anh đã mở đầu bằng câu "Thưa cán bộ" làm mọi người cười ầm



                   lên. Lúc tổ chức gặp gỡ công chúng ở rạp 3/4 Đà Lạt, lên sân


                   khấu đọc thơ, anh đã tự nhiên ngồi chồm hổm trên sân khấu lục


                   tìm trong xắc tập thơ của mình để đọc, mặc cho thính giả chờ



                   đợi.




                   Chao ôi! Hữu Loan là nhà thơ, là trí trức, đã từng làm tuyên huấn


                   sư  đoàn,  từng  phụ  trách  báo  chiến  sĩ  liên  khu  IV,  sau  ba  mươi



                   năm làm ruộng và đẩy xe thồ, bề ngoài và thói quen anh hoàn
   152   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162