Page 162 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 162
cuộc đời, dù đó là một người ăn mày hay một tay tư sản? Tại sao
lúc nào cũng có một ông kiểm duyệt nằm trong đầu khi viết, viết
mà cứ sợ không được đăng, không được xuất hiện, không được
lãnh đạo hài lòng, chấp nhận? Phải chăng từ sau 1954 Việt Nam
không có một nền văn chương đích thực mà chỉ có một số tác
phẩm văn chương, vì phần lớn các tác phẩm chỉ có tính chất
minh họa mà nghệ thuật đã bị đẩy xuống hàng thứ yếu?
***
Sau vài ngày làm việc ở thành phố Hồ Chí Minh, đoàn văn nghệ
Langbian xuất phát đi ra Trung khi cơn bão số 10 đang tràn vào
đất liền. Sài Gòn mưa gió mạnh và lạnh chưa bao giờ gặp trước
đây, nhưng trên quốc lộ 1 ra Trung, rất may xe đi đến đâu thì bão
mới qua đến đó. Thuận Hải bị cơn bão quét qua, hai bên đường
cây cối gãy chưa kịp dọn, nước sông còn dâng lên ngập úng một
số đồng ruộng.
Chúng tôi đến Phan Thiết lúc gần chiều, tìm ngay đến Hội văn
nghệ Thuận Hải. Trụ sở hội ở trên một đường phố chính, tầng

