Page 124 - gap go tren dat my
P. 124

nghệ sĩ. Nhìn ông ca hát, nhảy múa, không ai nghĩ ông là một học
               giả nghiêm túc, một người hoạt động chính trị, văn hóa, xã hội nổi

               tiếng trên nhiều lãnh vực. Có lẽ chỉ trong xã hội cởi mở con người
               mới có thể thể hiện mình tự do và đa dạng như thế.

































               Ông Nguyễn Ngọc Bích tổng kết khóa kỹ năng lãnh đạo cho sinh
               viên.




               Trong khi ăn, có một bà đến chào chúng tôi, được giới thiệu là nữ sĩ
               Vi Khuê, vợ của ông Chử Bá Anh (đã quá cố), người Huế, trước đây ở

               Đà Lạt. Bà nghe tin có tôi là “đồng hương” viết văn nên đến thăm
               hỏi và tặng tôi tập “Thơ trong mưa và hoa”(Poems in rain and
               flowers) bằng hai thứ tiếng Anh – Việt. Bà lớn tuổi nhưng trang điểm

               đậm, ăn mặc rất chải chuốt, áo dài, vòng cổ, đúng điệu phụ nữ Huế
               thời trước. Có người khen cách ăn mặc của bà, bà nói vui vì gặp
               đồng hương từ trong nước ra nên phải trang phục tề chỉnh, không

               người ta cười cho. Tình cờ lại có một cô giáo trước đây dạy ở Bảo
               Lộc nhận ra chúng tôi cũng đến thăm hỏi. Hóa ra đi đâu cũng gặp
               người quen biết. Sau 1975, người Việt đã tỏa ra khắp thế giới và đã

               hòa nhập với nhiều xã hội phương tây. Trong nỗi bất hạnh lại cũng
               có điều may mắn.




                                                           124
   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129