Page 127 - gap go tren dat my
P. 127
Bà An (phu nhân ông Trương Vũ) và BY.
Nhà con ông Vũ ở Maryland cũng khá rộng. Đặc biệt phòng dành
cho chúng tôi nhìn ra vườn sau là cả một rừng phong. Tuy chung
quanh có nhiều nhà nhưng nhà nào cũng có vườn rộng và giữa các
vườn không có hàng rào. Bãi cỏ dưới tán cây dọc phía sau các nhà
dài đến vài trăm mét, được cắt xén cẩn thận, trông vô cùng hấp
dẫn. Cất hành lý xong, chúng tôi xin phép chủ nhà ra ngay ngoài bãi
cỏ dạo chơi chụp hình. Thật thoải mái khi được nằm dài trên cỏ
mượt. Tôi vốn rất ghét những tấm bảng “cấm đi lại trên cỏ” cắm ở
các bãi cỏ vốn đã rất hiếm hoi nơi công viên, vườn nhà hàng, khách
sạn trong nước. Cỏ không để đi, để ngồi, để nằm thì để làm gì?! Dĩ
nhiên là không được “dày xéo” cho nát cỏ. Nhưng mấy ai làm thế.
Ông Vũ đưa chúng tôi đi xem tranh của ông treo ở các phòng. Ông
vẽ khá nhiều, điêu luyện như họa sĩ chuyên nghiệp chứ không còn
nghiệp dư, đặc biệt những bức tranh chân dung rất có thần.
127

