Page 114 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 114
Bảo Cự: Trong phong trào tranh đấu của sinh viên học sinh Huế
hơn 20 năm trước đây, chúng tôi đã biết và yêu thích Phùng
Quán, đặc biệt với sự chân thật đầy khí phách qua"Lời mẹ dặn”:
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói ghét thành yêu
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói yêu thành ghét
Từ khi đó, chúng tôi ghê sợ trước những bài tụng ca giả dối, lố
bịch về Xít-ta-lin đã làm chúng tôi lúc đó mất cảm tình với cộng
sản không ít. Thế nhưng chúng tôi hết sức thắc mắc khi mới đây
đọc tin trên báo thấy Phùng Quán và một số "Nhân văn" nữa làm
đơn xin khôi phục hội tịch Hội nhà văn. Tại sao lại phải làm đơn
xin? Các anh mất hết khí phách ngày trước rồi sao?
Phùng Quán: Không phải làm đơn xin nhưng tôi có viết giấy theo
yêu cầu của Ban thư ký Hội nhà văn. Người ta nói đã có ba người

