Page 4 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 4
đằng sau là Trần Độ,Trưởng Ban Văn Hóa Văn Nghệ Trung Ương
và các cộng sự của ông.
Trong bối cảnh đó, Bộ Chính Trị đã chính thức nói đến sự “động
dao chủ nghĩa xã hội” và xu hướng bảo thủ trong đảng đã thắng
thế khi cánh cửa đổi mới vừa hé ra đã khép lại, sợ “gió độc” tràn
vào. Văn nghệ sĩ mới được cởi trói chưa được bao lâu, có người
còn lóng ngóng như “gà công nghiệp vừa ra khỏi chuồng” chưa
biết làm gì, đã bị trói lại. Tuy thế, với thời gian ngắn ngủi đó,
trong văn học cũng đã xuất hiện một số tác giả vừa có tài năng
vừa có tư tưởng cấp tiến như Nguyễn Huy Thiệp, Dương Thu
Hương, Phạm thị Hoài, Phùng Gia Lộc, Huỳnh Hữu Các… mà tác
phẩm của họ đã gây tiếng vang lớn trong công chúng.
Đảng khẳng định đổi mới kinh tế chứ không đổi mới chính trị, “đổi
mới chứ không đổi màu”. Đặc biệt trên lãnh vực tư tưởng, thể
hiện trong hoạt động báo chí và văn học nghệ thuật, cảm thấy
sự nguy hiểm có thể diễn ra rất nghiêm trọng, đảng đã mạnh tay
siết lại sự kiểm soát của mình. Hàng loạt tổng biên tập báo bị
cách chức hay thay thế và vụ gây tiếng vang lớn nhất trong
công luận là vụ “cách chức trá hình” nhà văn Nguyên Ngọc, tổng
biên tập tuần báo Văn Nghệ của Hội Nhà Văn Việt Nam.
Trước tình hình đó, thay vì chùn bước, chúng tôi vẫn tiếp tục cuộc
đấu tranh của mình. Hình thức cuộc đấu tranh là sử dụng báo chí
và trực tiếp vận động thông qua những kiến nghị, tuyên bố mang
tính cá nhân, tập thể hay tổ chức khi đi qua nhiều địa phương để
đòi những quyền thiết yếu cho văn nghệ sĩ và mở rộng ra là đòi
đổi mới và dân chủ thực sự, riêng trong chuyến đi nói trên, được
coi là một “cuộc biểu tình chạy” từ nam ra bắc, một sự kiện chưa
từng có trước đây.
Phương pháp chúng tôi sử dụng là phương pháp công khai vì
chúng tôi cho rằng công khai là thế mạnh của mình trong khi đó
lại là “chỗ yếu chí tử” của các thế lực bảo thủ. Mọi văn bản và
hoạt động chúng tôi đều thông báo rộng rãi đến nhiều đối tượng,
nhiều cơ quan của đảng và nhà nước, không phải chỉ của Trung

