Page 5 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 5
Ương mà còn khắp cả các địa phương trong cả nước. Khi không
còn tờ báo trong tay và không cậy đăng được ở các báo khác,
chúng tôi cho đánh máy stencil và quay ronéo hoặc photocopy
nhiều trăm bản để gởi đi. Một số bạn bè gọi đùa chúng tôi thuộc
“trường phái ronéo”. (Lúc đó chưa có máy vi tính và Internet như
sau này).
Trong thời gian đó, thẳng thắn mà nói, chúng tôi đấu tranh với tư
cách là đảng viên cộng sản, để thực hiện nghị quyết mà chúng
tôi cho là đúng đắn của đảng vì lúc đó nghị quyết đúng nhưng
người ta không thực hiện hoặc nói một đằng làm một nẻo. Nghị
quyết Hội nghị Trung Ương lần thứ 6 ghi: “Đảng lãnh đạo và tôn
trọng tính độc lập về tổ chức của các đoàn thể”. Trong công tác
vận động quần chúng, ông Lê Quang Đạo phát biểu: “Khi Đảng
nắm chính quyền thì Đảng có hai nguy cơ lớn là đường lối sai và
bệnh quan liêu, xa rời quần chúng… Sau khi có chính quyền, dẫu
đường lối có sai nhưng vẫn có khả năng bắt dân phải nghe, Đảng
bị quan liêu hóa nhưng vẫn bắt dân tuân theo mình, vì trong tay
có quyền lực.” (Phát biểu tại cuộc họp của báo Đại Đoàn Kết
ngày 8-12-1989 để góp ý về công tác dân vận của đảng).
Ấy thế nhưng đảng vẫn thực hiện phương châm lãnh đạo “trực
tiếp, tòan diện và tuyệt đối” bằng cách thò tay cụ thể vào tất cả
mọi nơi để nắm tất cả, kiểm soát tất cả. Ngay trong việc thành
lập Hội Văn Nghệ Lâm Đồng, trước yêu cầu bức thiết của văn
nghệ sĩ địa phương sau 12 năm kể từ ngày thống nhất, đầu tiên là
phải hình thành một chi bộ để lãnh đạo trước khi cho nó ra đời.
Ban Thường Vụ Tỉnh Ủy sau khi thăm dò đã cho người đi trao đổi
và mời Bùi Minh Quốc từ Đà Nẵng vào, điều động tôi từ Bảo Lộc
lên và cử một Phó Ban Tuyên Huấn Tỉnh Ủy qua, có đủ 3 người để
thành lập chi bộ, chỉ định ông Phó Ban này làm bí thư chi bộ và
sau đó cơ cấu vào Phó Chủ tịch Hội Văn Nghệ. Chặt chẽ như thế
nhưng tiếc thay (?!), sau này có đến 2/3 đảng viên “vi phạm kỷ
luật đảng”, chi bộ không thể khai trừ được mà phải đưa lên đảng
bộ cấp trên thực hiện. Muốn thế đảng phải ra một chỉ thị mới về
việc này vì trước đây không có tiền lệ và quy định như thế. Bùi
Minh Quốc vẫn hay nói vui là chúng tôi tự hào vì đã giúp đảng

