Page 32 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 32

hai mặt tiền nơi một ngã ba. Về phía gần Cầu Đá, nơi trước đây
                   là bãi trống, nay nhà phố san sát, phần lớn ba, bốn tầng, có lẽ
                   của tư nhân, chủ yếu cũng làm khách sạn, nhà nghỉ. Con đường
                   này có nét gần giống với con đường bờ biển Vũng Tàu, hình như

                   dài đến 4, năm cây số.

                   Chúng tôi ghé vào thăm dinh Bảo Đại ở gần cuối đường. Công
                   trình này đã lâu lắm tôi có dịp ghé thăm một lần nhưng không có
                   ấn tượng gì đặc biệt, lần này tôi dẫn BY đi xem kỹ hơn. Đây là
                   một kiến trúc phức hợp gồm nhiều công trình trên một núi thấp

                   nhô ra biển với lối vào xẻ dọc những phiến đá lớn. Dựa theo địa
                   hình tự nhiên, các ngôi nhà được xây dựng trên các mỏm cao
                   cách xa nhau, có đường trải nhựa chạy vòng quanh nối liền: gác
                   nghinh phong, nhà ăn, nhà nghỉ, nhà khách, khu bảo vệ, đường
                   xuống đội tàu phía cảng. Cả khu vực xanh tươi với các loại cây

                   bóng mát, cây cảnh, các loại hoa quý. Đúng là một khu nghỉ
                   dưỡng đế vương.

                   Các chuyên gia xây dựng của Bảo Đại quả có trình độ thiết kế
                   cao và óc thẩm mỹ tinh tế khi chọn địa điểm và phong cách kiến
                   trúc để xây dựng các dinh thự này. Dinh ở Đà Lạt mang vẻ u nhã,

                   sang trọng theo phong cách Pháp thời cổ. Dinh Ban Mê Thuột với
                   các loại cây gỗ rừng quý hiếm cao lớn che phủ các nhà sàn
                   phong cách Tây nguyên. Ở đây cảnh quan rộng thoáng đón gió
                   biển với các kiểu nhà đơn giản nhưng không kém phần thẩm mỹ.


                   Dinh Bảo Đại Nha Trang cũng như các nơi khác nay được dùng
                   làm nơi tham quan du lịch, nhà hàng, khách sạn, tổ chức hội nghị.
                   Khi tôi đi vòng quanh gác nghinh phong, mấy công nhân vệ sinh,
                   cả nam lẫn nữ, đang ngồi bệt dưới mái hiên uống rượu đế với một
                   đĩa nhắm gì đó. Thấy tôi nhìn, họ vui vẻ mời tôi ngồi xuống chơi.
                   Họ nói ở đây trưa buồn quá không biết làm gì. Tôi cám ơn, từ

                   chối đi tiếp và thầm nghĩ: Thời nào cũng vậy, chỉ có những người
                   lao động nghèo là khổ. Ai ăn chơi hưởng thụ xa hoa còn họ cứ
                   quần quật làm việc. Giờ phút rảnh rỗi hiếm hoi đối với những
                   công nhân kia có lẽ đã là hạnh phúc.
   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37