Page 35 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 35

hoạt động thân Cộng, sau đó anh “thoát ly tham gia cách mạng”.
                   Anh làm thơ và được nhắc đến nhiều với bài “Bản hợp xướng giờ
                   G”. Sau 75 anh công tác ở Sở Văn hoá Thông tin Khánh Hoà và
                   mới đây nghe nói chuyển sang Hội Văn nghệ. Đã khá lâu tôi chưa

                   gặp anh.

                   Hồi trưa tôi gọi điện đến Hội Văn nghệ, người ta trả lời đã từ lâu
                   anh không đến cơ quan và cho số điện thoại ở nhà. Gọi về nhà,
                   tôi kinh ngạc khi nghe anh nói anh bị tai biến mạch máu não, đã
                   phải nằm nhà hơn hai năm nay. Tôi hẹn chiều nay sẽ đến thăm

                   anh.
                   Anh vẫn ở căn nhà trên một đường phố nhỏ trước đây tôi đã có
                   lần đến. Chúng tôi vẫn nghĩ anh bị tai biến mạch máu não chắc
                   phải nằm trên giường nhưng lại ngạc nhiên lần nữa khi thấy anh
                   đi ra đón tuy đi lại có vẻ khó khăn chậm chạp. Anh cho biết ban

                   đầu anh bị liệt nửa người bên phải, tập luyện bớt, lại liệt nửa
                   người bên trái, sau đó lại liệt toàn thân một thời gian. Nhờ uống
                   thuốc gia truyền gì đó và vợ anh tích cực chăm sóc xoa bóp, dần
                   dần anh cử động, đi lại được, tuy đi ra ngoài phải có người đi
                   kèm. Anh bây giờ trở thành một ông già ốm yếu hom hem.


                   Trước đây, Triệu Phong thuộc loại người hào hoa phong nhã, tính
                   tình phóng khoáng, bạn bè nhiều nhưng bây giờ, sau hai năm
                   bệnh tật, bạn bè thưa thớt dần rồi ít ai đến nữa. Anh chán ngán
                   cho tình đời nên khi chúng tôi đến thăm anh rất vui. Vào năm 96,
                   trước khi tôi bị quản chế, một “đồng chí văn nghệ” viết một bài

                   đăng trên báo Sài Gòn Giải Phóng, đích danh tố cáo tôi là “phản
                   bội tổ quốc, chống phá cách mạng, tay sai ngoại bang…” để dọn
                   đường dư luận cho việc xử lý. Tôi có viết một bài trả lời gởi cho
                   báo Sài Gòn Giải Phóng, đồng thời gởi cho một số Hội Văn nghệ,
                   trong đó có Hội Khánh Hoà - Nha Trang. Tôi hỏi hồi đó anh và
                   các bạn văn nghệ ở đây có đọc không và phản ứng thế nào. Anh

                   cho biết lúc đó anh phụ trách văn phòng Hội, nhận được anh đọc
                   xong báo cáo cho các đồng chí lãnh đạo Hội, các đồng chí này
                   hốt hoảng bảo anh phải đốt ngay không được lộ ra ngoài. Đó là
                   các “đồng chí văn nghệ” đã một thời ủng hộ Bùi Minh Quốc và tôi
   30   31   32   33   34   35   36   37   38   39   40