Page 34 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 34
báo chí bình luận nhiều nhưng chúng tôi chưa có dịp đi xem. Nay
đang tấn công ra các tỉnh, thấy bà con đi xem khá
“Gái Nhảy”
đông. Phim này do Ngụy Ngữ viết kịch bản, Lê Hoàng đạo diễn,
hai diễn viên chính là Minh Thư và Mỹ Duyên. Phim mô tả cuộc
sống của giới gái nhảy ở Sài Gòn lồng vào chủ đề tuyên truyền
chống Aids.
Cũng đã lâu lắm chúng tôi mới được coi một phim Việt Nam
thuộc loại hấp dẫn. Ưu điểm của phim là tiết tấu nhanh, hình ảnh
đẹp, diễn viên đẹp, diễn xuất khá tốt, nhiều cảnh sôi động, khác
với nhiều phim do các hãng phim nhà nước sản xuất chiếu hàng
ngày trên TV, trong đó đa số diễn viên nói như đọc bài, chuyển
cảnh chậm chạp, những màn đấm đá giả tạo đến khôi hài. Quá
nhiều phim lấy bối cảnh nông thôn nghèo nàn bùn lầy nước đọng
hay chuyện chiến tranh súng ống đùng đoàng, ca ngợi chiến sĩ
cách mạng, bôi nhọ Mỹ ngụy theo kiểu tuyên truyền cũ rích.
Những phim đó chiếu “chùa” trên TV còn có người coi chứ chiếu
rạp có khi chỉ được ba khán giả (như có lần báo chí nêu). Cái
cung cách lãnh đạo, chỉ đạo văn học nghệ thuật nặng mùi giáo
điều chính trị còn lâu mới sản sinh ra được những tác phẩm xuất
sắc. Hình như đã có lần cách đây 15 năm, rồi năm năm, tôi đã có
viết đâu đó ý tương tự và tình hình đến nay vẫn không thay đổi
mấy.
Nghe khán giả chung quanh vừa xem vừa bình phẩm, thấy có hai
ý nổi bật: Được coi nhiều màn hấp dẫn ở các vũ trường Sài Gòn.
Được thấy mặt trái xấu xa của xã hội xa hoa phồn vinh giả tạo
hiện nay. Theo chúng tôi ngoài những ưu điểm nói trên, phim còn
nhiều hạt sạn trong kịch bản và đạo diễn, nhiều tình tiết vô lý
gượng ép trong mạch truyện, nhiều cảnh và cách diễn xuất quá
cường điệu. Dù sao đây cũng là một phim đáng xem và tạo được
sự thích thú, không đến nỗi xem “uổng mắt” như nhiều phim khác,
nhất là lâu lắm chúng tôi mới có lại được cảm giác xem phim rạp.
Xem phim ra, chúng tôi đến thăm Triệu Phong, một người bạn cũ.
Triệu Phong trước 75 là sinh viên tranh đấu, nổi tiếng vì là một
trong mười mấy sinh viên bị đưa ra Toà án Quân sự Mặt trận do

