Page 106 - gap go tren dat my
P. 106
bắt đầu. Đã gọi là giấy mời phải có người gởi, người đứng tên trách
nhiệm trong giấy mời, sao trong cái gọi là giấy mời được ai đó đưa
ra lại không có tên người đại diện tổ chức mời, ở đây chính thức phải
là Hội Sinh Viên Việt Nam ở UC Berkeley. Họ có lịch sử hơn 30 năm ở
một đại học danh tiếng của Mỹ, một tổ chức có giá trị pháp lý, họ
vẫn ở đó, khi cần thiết, họ có trách nhiệm trả lời hay đính chính lúc
có xuyên tạc hay nhầm lẫn là chuyện bình thường.
Tôi chỉ là khách được mời đến gặp gỡ và đã làm hết trách nhiệm
của mình trong buổi đó. Nguyễn Ngọc Ẩn đã xuyên tạc nội dung
buổi nói chuyện và tôi chỉ đính chính những điều ông ta xuyên tạc.
Sau này suy nghĩ về việc đó , tôi thấy đây có thể là một sự nhầm lẫn
ngoài ý muốn. Có lẽ do ai đó nghĩ vì đề tài nói chuyện dự định ở
Trung Tâm Nghiên Cứu Đông Nam Á của tôi về Hữu Loan nên suy
diễn buổi nói chuyện ở Hội Sinh Viên cũng vậy. Hoặc do Thái Anh,
vốn quý trọng nhà thơ Hữu Loan và thích bài “Màu tím hoa sim” nên
ban đầu đã trao đổi với đại diện Hội Sinh viên về đề tài này. Hoặc
Hội Sinh Viên đã thông báo sớm trước khi thống nhất đề tài với tôi
nhưng chưa kịp đính chính… Tuy nhiên đối với tôi, trước sau tôi đã có
ý kiến rõ rệt về đề tài trao đổi và mọi người tham dự hôm đó đều
đồng ý thảo luận. Ngoài ra nếu ai đó có đề nghị nói về Hữu Loan
hay bất cứ đề tài gì khác và mọi người đồng ý, tôi cũng sẵn sàng.
Giả dụ tôi có ý lừa đảo (điều không bao giờ có trong quan niệm
sống của tôi), tôi cũng không làm theo kiểu như thế. Chẳng lẽ không
ai đủ khả năng để vạch ra ngay tại chỗ hay sao? Lại ở một trường
đại học lừng danh của Mỹ lần đầu tôi đến thăm? Sao tôi có thể kém
cỏi đến cỡ đó mà bất cứ ai có suy nghĩ trung bình cũng có thể hiểu
được chuyện gì sẽ xảy ra…
106

