Page 18 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 18
Từ năm 1993 khi chính quyền tỉnh cho một công ty nước ngoài
thuê đồi Cù để làm sân golf, người dân thành phố và nhiều tờ
báo đã lên tiếng phản đối. Người ta bảo quyết định đó chẳng
khác gì đem bán của hương hỏa và thiếu tầm nhìn về chính trị, xã
hội và cả kinh tế. Đồi Cù bên hồ Xuân Hương giữa lòng thành phố
là một cảnh quan tuyệt vời tạo nên đặc trưng và sức quyến rũ
của bộ mặt thành phố cao nguyên xứ lạnh này. Đồi Cù tự do là
bãi cỏ thiên đường ghi dấu kỷ niệm của biết bao cư dân thành
phố và du khách. Với nhiều người từ khi còn trẻ thơ họ đã được
chơi đùa trên đồi cỏ và khi lớn lên đã từng cầm tay người yêu
ngồi tình tự dưới bóng mát dịu dàng của ngọn thông vi vu nắng
gió. Bây giờ thiên đường đó đã mất. Đúng hơn thiên đường đã
trở thành của riêng của một số ít người lắm tiền bạc, phần lớn là
khách nước ngoài.
Dân Đà Lạt không bước vào và cũng không nhìn rõ được đồi Cù
nữa, vì sau một thời gian các loại cây leo ở hàng rào mọc lên che
kín. Chỉ có những công nhân phục vụ cho sân golf và mấy cô sinh
viên vào làm thuê xách gậy lếch thếch chạy theo khách thấy
được sân golf đẹp như thế nào (!?)
Sân golf đã tác động xấu đến môi trường thành phố. Ban đầu lúc
mới san ủi, trời mưa cuốn đất xuống lấp cạn cả hồ Xuân Hương.
Sau đó thuốc trừ sâu, thuốc diệt cỏ, phân bón theo mưa chảy
xuống hồ làm ô nhiễm nguồn nước, cùng với các loại tảo độc
xuất hiện đã làm nước hồ xanh đen đục ngầu và hôi thối. Khu vực
phụ cận có bao nhiêu ngọn đồi có thể làm sân golf được, tại sao
lại phải lấy đồi Cù ngay giữa trung tâm thành phố? Một quyết
định thiển cận gây nên bao nhiêu hệ lụy.
Về mặt kinh tế, nghe nói sân golf này thua lỗ triên miên vì không
có khách. Chưa có
đường bay trực tiếp từ các nước đến Đà Lạt nên khách giàu có
chơi golf ít ai muốn đi 300 cây số đường bộ nhọc nhằn từ Sài Gòn
lên Đà Lạt.

