Page 22 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 22
những người bất đồng chính kiến ngoài Bắc, đã xác định rõ nội
dung anh ủy quyền và đó cũng là quyền công dân của anh mà
quyết định quản chế không ngăn cấm. Tuy nhiên công an cho
rằng anh đã vi phạm và bị bọn phản động lợi dụng để chống phá
Nhà nước. Vì vậy, gần đến ngày hết hạn quản chế, họ vẫn không
tiến hành làm các thủ tục cần thiết theo quy định.
Trước tình hình đó, chúng tôi phân tích hai khả năng: Hoặc trấn
áp, hù doạ, khủng bố tinh thần anh trước khi giải chế. Hoặc lấy
cớ áp đặt một lệnh quản chế mới. Tuy nhiên Hà Sĩ Phu đặc biệt lo
ngại vì những biện pháp mạnh tay của Nhà nước đối với những
người bất đồng chính kiến thời gian gần đây: Đưa ra toà kết án
Lê Chí Quang. Bắt giam Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ Bình rồi
Trần Khuê, Phạm Quế Dương, Trần Dũng Tiến… Trong khi đó thế
giới đang tập trung chú ý vào tình hình Trung Đông và chiến
tranh vùng Vịnh sắp nổ ra, không có chính phủ nào trực tiếp can
thiệp vào vấn đề vi phạm nhân quyền ở Việt Nam. Trung Quốc
lại làm gương trong việc đàn áp những người bất đồng chính
kiến…
Về mặt tâm lý, Hà Sĩ Phu, nhất là chị Thanh Biên, cũng đã cảm
thấy quá mỏi mệt sau nhiều năm căng thẳng vì bị bao vây phong
toả và luôn phải đối phó với bộ máy công an hùng hậu. Họ muốn
sau hạn quản chế này được nghỉ ngơi, sống thoải mái hơn. Tuy
nhiên “cây muốn lặng mà gió chẳng đừng”. Chúng tôi chỉ còn cố
đưa ra những nhận định lạc quan để an ủi hai người và hẹn hôm
sau sẽ lại thăm vợ chồng anh lần nũa.
14-2-2003, đúng ngày hết hạn quản chế của Hà Sĩ Phu mà công
an vẫn không có động tĩnh gì, chúng tôi đi gặp một số bạn bàn
biện pháp giải quyết. Ở đây, các bạn thân của tôi, ngoài Hà Sĩ
Phu, Bùi Minh Quốc, còn có Mai Thái Lĩnh và hai anh em Huỳnh
Nhật Hải, Huỳnh Nhật Tấn.
Mai Thái Lĩnh là người đã tích cực ủng hộ BMQ và tôi trong vụ Hội
Văn nghệ Lâm Đồng, tạp chí Langbian và chuyến đi xuyên Việt
năm 1988. L trước 1975 tham gia phong trào sinh viên học sinh

