Page 14 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 14
xuống lòng suối cho những ai không muốn hay không đủ sức leo
mấy trăm bậc cấp dốc đứng. Vườn thú với một số loại thả tự do
như khỉ, hươu nai sán đến bên khách đòi thức ăn cũng là một
cảnh tượng thú vị. Nơi đây cũng đã có nhà hàng và phòng nghỉ
cho khách muốn lưu lại qua đêm.
Ghé Bảo Lộc, lần nào chúng tôi cũng đến thăm Trần Minh Thảo,
Thảo là bạn học của tôi từ thời sinh viên, khi ra trường đi dạy học
chúng tôi có nhiều năm sống gần nhau. Dù rất thân, nhưng
chúng tôi khác nhau và tranh cãi triền miên, nhất là về những
vấn đề chính trị.
Tôi còn nhớ một câu tôi viết trong nhật ký của mình thời trẻ về
Thảo: “Mày sâu im bền ngầm mãnh liệt như biển, tao cuồng nộ
hào hoa đa tình như gió. Một lúc nào đó, tao sẵn sàng chết vì
mày”. Một ý tưởng hơi phóng đại mang chứa lòng tự tôn kiêu
hãnh và thấm đẫm tình bằng hữu kiểu tri kỷ phương đông.
Thời sinh viên, giữa thập niên 60, chúng tôi tranh cãi về bản chất
cuộc chiến tranh Việt Nam, về việc cộng sản Bắc Việt “ xâm lược”
hay “ xâm nhập” miền Nam, cả về vấn đề làm cách mạng có
được quyền vui chơi, tán gái hay không…. Sau đó chúng tôi tiếp
tục tranh cãi về ưu nhược điểm của tư bản và cộng sản, về giải
pháp cho tình hình đất nước, kể cả lúc chúng tôi đã là đảng viên
cộng sản sinh hoạt trong một chi bộ mật giữa thị xã.
Sau 75, chúng tôi trở thành cán bộ, Thảo làm công tác chính
quyền, tôi làm đoàn thể. Chúng tôi đem hết nhiệt tình xây dựng
chế độ mới, chế độ trong lý tưởng cao đẹp của mình nhưng
chúng tôi đều thất vọng trước thực tế.
Trước một kỳ đại hội đảng, Thảo viết một bản tham luận dài
khuyến cáo đảng từ bỏ độc quyền lãnh đạo, chuyển hướng sang
dân chủ, thực hiện đa nguyên đa đảng. Thế là anh bị kiểm điểm
triền miên và cuối cùng bị đảng bộ cấp trên khai trừ ra khỏi đảng
dù khi họp xử lý kỷ luật chi bộ cơ sở biểu quyết không đủ đa số.

