Page 20 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 20
Đầu trên của cáp treo được xây dựng trên ngọn đồi đầu đèo
Prenn. Theo con đường nhựa mới mở chạy quanh co khoảng vài
trăm mét là đến vị trí của đầu cáp trên đỉnh đồi. Đây là một mặt
bằng khá rộng được thiết kế một công trình kiến trúc khá hợp lý
với bãi đậu xe, nhà hàng, nhà khách, phòng bán vé và nơi điều
khiển cáp treo trên tầng cao nhất. Một sân rộng hình bán nguyệt
với cây cảnh và lan can bao quanh lộng gió. Từ đây có thể nhìn
toàn cảnh thành phố bên dưới, một chặng đèo quanh co phía
đông nam và dãy núi với đỉnh Lang Bian cuối trời phía bắc.
Chúng tôi đến gần trưa nhưng khách vẫn đông. Giá vé khá đắt:
50.000đ cho người lớn một lượt đi về. Nghe nói chỉ trong mấy
ngày Tết đã thu tiền vé được vài tỉ. Cáp treo có 50 cabin, mỗi
cabin ngồi được bốn người, thiết kế gọn và xinh xắn, nhiều mầu
sắc khác nhau với cửa kính trong suốt tứ phía. Hai dây cáp lớn
chuyển động liên tục giữa các ròng rọc trên các đầu trục đưa các
cabin êm ả lướt về hai chiều ngược nhau trên các ngọn thông.
Đầu dưới của cáp treo ngay trên lối vào Trúc Lâm thiền viện
cách đầu trên khoảng hơn hai cây số. Cho đến nay đây là cáp
treo dài nhất Việt Nam.
Việc chọn địa điểm cáp treo ở đây khá thích hợp. Cùng với chùa
Trúc Lâm và hồ Tuyền Lâm, đây quả là một khu du lịch phức hợp
lý tưởng. Khách có thể đi cáp treo đến chùa viếng cảnh rồi thuê
thuyền đi chơi trên hồ, sinh hoạt dã ngoại trong rừng và trở về
bằng đường cáp treo cho một ngày đi chơi thú vị.
Cabin chúng tôi đi lúc mới lên có bốn người nhưng ngay sau đó,
hai người kia, có lẽ là đôi tình nhân hay vợ chồng trẻ nhảy vội
xuống đi cabin sau, họ nói muốn đi riêng để chụp hình. Những
người phụ trách cáp treo không phản đối nên chúng tôi cũng
được đi riêng hai người. BY sợ độ cao nên cứ nắm chặt lấy tay tôi
và chúng tôi ở bên nhau, trên cao lồng lộng, trong một cảm giác
mới mẻ gợi nhớ những ngày tháng lãng mạn xa xưa thời trẻ.
Chúng tôi chụp hình cho nhau với bối cảnh bên dưới là rừng
thông bát ngát và hàng dọc những cabin khác đang chuyển
động trên đường dây.

