Page 137 - gap go tren dat my
P. 137
này.
Khi về, Việt tạt qua downtown cho chúng tôi vào xem một hiệu sách
của Mỹ trong một khu mua sắm. Hiệu sách rộng, phân chia sách
theo thể loại từng khu vực, lối đi rộng rãi. Không khí yên lặng như tờ,
chỉ có một hai người bán hàng gì đó trông coi và khách có thể tha
hồ ngồi tham khảo, chọn lọc trước khi mua. Chúng tôi qua quán
Caribou Coffee bên cạnh uống café trước khi ra về. Cũng như café
Starbucks, một ly khổng lồ tôi phải mang về nhà uống mãi không
hết.
Một buổi khác, Việt đưa Thủy cùng cháu nhỏ và chúng tôi đi lên một
nơi cao nhất nhìn xuống thành phố. Đây là con đường chạy dọc bờ
sông nhưng dốc lên đỉnh núi, nơi có tên là Mount Washington, có
một vista point được đánh giá là một trong vài nơi ngắm cảnh
thành phố đẹp nhất nước Mỹ. Từ đây có thể nhìn xuống ngả ba sông
chia cắt thành phố và toàn cảnh nhà cửa downtown phía đối diện. Ở
nhiều thành phố, downtown là nơi tập trung một số nhà cao tầng
hình hộp nhìn hao hao giống nhau nếu không quan sát kỹ. Ở đây,
con sông làm cho thành phố này trông dịu dàng, bớt khô cứng hơn
những nơi chỉ toàn nhà bê tông cốt thép và xa xa các tháp chuông
nhà thờ, khuôn viên các trường đại học nhiều cây xanh làm cho bộ
mặt thành phố thêm nhiều sắc thái.
137

