Page 10 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 10

không quấy nhiễu, khách lắc đầu thì thôi nhưng đó là số ít. Phần
                   lớn mời chào, năn nỉ, ấn tập vé vào tay khách, lải nhải đến năm,
                   mười phút cả trong lúc người ta đang bận ăn uống. Làm việc
                   không ra làm việc, ăn mày không ra ăn mày. Dĩ nhiên họ thật

                   đáng thương và không thể làm được việc khác nên mới làm nghề
                   này nhưng chính xã hội đã đẩy họ đến hoàn cảnh đó. Thật không
                   còn ra sao và làm thui chột lòng bất nhẫn nơi con người. Có lẽ
                   chỉ có những đất nước mạt hạng như đất nước chúng ta mới có
                   cách hành nghề kỳ quái này.


                   Nửa giờ sau, chúng tôi tiếp tục lên đường. Qua Phú Lâm, Phương
                   Lâm, Madagouil, Đạm Ri trước khi lên đèo Bảo Lộc. Trước kia ở
                   Madagouil, qua khỏi đèo Chuối, có khu du lịch Suối Tiên nhưng
                   mới đây có lẽ do ít khách và trùng tên với khu du lịch Suối Tiên
                   nổi tiếng gần Sài Gòn nên được chủ đầu tư mới đổi tên là “Du lịch

                   rừng Madagouil” và khai thác thêm nhiều loại hình giải trí hấp
                   dẫn. Tuy nhiên chúng tôi không bao giờ ghé vào đây vì qua đây
                   chưa mệt và rừng thác nơi này đã quá quen thuộc.

                   Đèo Bảo Lộc dài mười cây số bằng đèo Prenn nhưng âm u và
                   nguy hiểm hơn nhiều vì đường dốc và ngoằn ngoèo hơn. Cho đến

                   nay, vì khí hậu thay đổi nhiều, cao nguyên nóng bức hơn trước
                   nhưng buổi sáng sớm, buổi chiều và sau cơn mưa ở đây vẫn có
                   sương mù. Có lúc sương dày đặc, cách vài mét không nhìn thấy
                   đường, xe phải bật đèn và chạy rất chậm mới không xảy ra tai
                   nạn. Đi lên đèo dễ hơn đi xuống, chạy với tốc độ 40 cây số/giờ

                   vẫn có cảm giác an toàn. Tuy nhiên khi gặp xe tải rất khó vượt vì
                   đường quanh co liên tục bị che khuất. Xe tải chạy đường bằng
                   thường phóng như điên nhưng khi lên đèo lại bò như sên, nếu
                   chạy sau sốt ruột không chịu được. Dù BY thường ngăn cản nhắc
                   nhở, tôi vẫn tìm cách vượt xe tải nơi nào có thể.


                   Giữa đèo Bảo Lộc có hai nơi có thể dừng nghỉ là Đài Đức Mẹ và
                   Miếu Ba Cô, không xa nhau lắm. Đài Đức Mẹ có tượng Đức Mẹ
                   Fatima, gần đây mới được tu bổ lại và hầu như lúc nào cũng có
                   khách dừng vào viếng. Phía trước sát đường có bãi đậu xe rộng,

                   tráng nhựa sạch sẽ. Vài hàng quán bán hoa huệ, nước giải khát
   5   6   7   8   9   10   11   12   13   14   15