Page 142 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 142
(đặc biệt về thẩm mỹ) và khả năng tổ chức quản lý của những
người, cơ quan có trách nhiệm còn quá yếu kém. Nhiều nơi điều
này đã không tạo ra được sự hài hoà giữa thiên nhiên và công
trình nhân tạo mà ngược lại là sự đối chọi, phản cảm. Tệ hại nhất
là sự bát nháo, mất vệ sinh, thiếu an toàn cộng với cơ sở vật chất
tồi tệ đã gây ấn tượng rất xấu lên du khách, một lần trải qua là
mất hết thiện cảm. Các điểm đến du lịch chính là một phần của
khuôn mặt đất nước trình diện với thế giới trong thời kỳ hội nhập
toàn cầu nên cần phải được chăm sóc nhiều hơn nữa, với sự đầu
tư nhiều hơn cả tiền bạc lẫn những con người có tài năng, trình
độ và tầm nhìn trên lĩnh vực này.
Nếp sống đô thị hoá là điều nổi bật nhất trên tất cả các thành
phố, thị trấn tập trung dọc đường quốc lộ 1 từ Nam ra Bắc. Ðây
là xu thế áp đảo của thời hiện đại, một nhu cầu bức xúc nhưng
không phải là tối ưu đối với đất nước. Mục đích của người dân
trong cơn sốt đô thị hoá này là kiếm sống, làm giàu cho cá nhân
chứ không phải phát triển đất nước một cách toàn diện, cân
bằng. Vì thế nó diễn ra một cách hỗn độn, bừa bãi, tự phát vô tổ
chức mà nhà nước không thể quản lý nổi. Số đông dân chúng có
thu nhập khá hơn, sống tiện nghi hơn, sử dụng nhiều thành quả
khoa học kỹ thuật và vui chơi giải trí của thời đại văn minh hơn
nhưng cùng song song là sự tranh sống quyết liệt, đôi khi tàn
bạo, thiếu nhân tính. Trong cuộc tranh sống đó, sự bất công lớn
nhanh hơn sự phát triển kinh tế với quy luật mạnh được yếu thua,
cá lớn nuốt cá bé. Ở đây kẻ mạnh, cá lớn chính là những kẻ có
quyền, có tiền, và thường kẻ có quyền là kẻ có tiền. Những công
ty lớn nhất, những khách sạn sang trọng nhất, những biệt thự
hào nhoáng nhất, những xe hơi đời mới đắt tiền nhất, những ngôi
nhà to đẹp mới xây dựng, không của ai khác hơn là các cơ quan
nhà nước, các quan chức đảng và nhà nước ở mọi cấp và gia
đình, bà con họ hàng. Còn lại là những kẻ làm ăn móc ngoặc, phi
pháp hoặc những người có sẵn tiền của. Người giàu lên nhờ có
năng lực và làm ăn lương thiện rất hiếm. Người dân thường làm
ăn chân chính chỉ đủ sống, đa số đổ mồ hôi sôi nước mắt chỉ để lo
ngày hai bữa.

