Page 138 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 138

Việc giới thiệu về các địa phương trên loa có nơi bị bỏ qua, không
                   những các tỉnh nhỏ như Quảng Trị, Quảng Ngãi, mà cả Quảng
                   Nam - Ðà Nẵng, nơi có tiềm năng du lịch lớn, dù giờ tàu đi qua
                   nơi đó là ban ngày. Không rõ vì nội dung giới thiệu các nơi này

                   chưa có hay người phụ trách quên. Các bài hát phát không đúng
                   chỗ, vào địa phận Nam Trung bộ rồi vẫn còn nghe “câu hò Nghệ
                   Tĩnh”. Vấn đề là phải thường xuyên bổ sung tư liệu mới, chọn
                   thêm bài hát phù hợp và người phụ trách việc này có cách làm
                   việc chính xác, khoa học hơn. Ðã không làm thì thôi, khi làm phải
                   đến nơi đến chốn vì hoạt động này là một ưu điểm lớn cần hoàn

                   thiện đến mức tối đa, sẽ gây ấn tượng rất tốt nơi hành khách.

                   Toa giường nằm loại phòng có giường ba tầng rất bất tiện. Tầng
                   áp nóc quá sát trần và hai tầng dưới chỉ nằm chứ không ngồi
                   được. Muốn ngồi, người ở tầng giữa phải xuống tầng dưới và lật

                   giường lên để ngồi chung với người tầng dưới chứ không có chỗ
                   ngồi nào khác. Nếu trong 30 giờ mà chỉ nằm không ngồi cũng
                   khó lòng chịu nổi. Có nên thiết kế quá tiết kiệm và “thiếu văn
                   minh” như thế không khi hành khách mua loại giường nằm phải
                   là người có tiền. Ðã tốn tiền mà còn khổ thì hơi vô lý.


                   Thời gian 30 giờ cho chuyến đi xuyên Việt so với xe đò Việt Nam
                   đã là nhanh nhưng so với tàu lửa bình thường các nước khác còn
                   quá chậm, chưa nói đến các loại tàu siêu tốc. Dù ghế, giường êm
                   cỡ nào mà ngồi hay nằm suốt hai đêm một ngày, hành khách
                   nào cũng quá “oải”. Không biết đến bao giờ ngành đường sắt nói

                   riêng và đất nước nói chung mới có thể đồng hành cùng thế giới
                   chứ không mãi “tụt hậu”.

                   Trên hành trình trở về bằng tàu lửa này, vào ban ngày tàu chạy
                   từ Quảng Bình cho đến Quy Nhơn, các nơi khác tàu chạy về đêm.
                   Có những khoảng đường sắt song song và sát quốc lộ 1 nên

                   chúng tôi có thể nhìn lại những nơi mình đã đi qua bằng xe gắn
                   máy. Nhìn từ trên tàu, hai nơi có phong cảnh đẹp gây ấn tượng là
                   vùng núi Kẻ Bàng - Phong Nha và đèo Hải Vân. Ðặc biệt trên đèo
                   Hải Vân, tàu nhiều lần qua hầm và khi uốn khúc theo triền núi,

                   khách nhìn qua cửa sổ có thể thấy cả con tàu uốn lượn trườn
   133   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143