Page 137 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 137
phê. Việc phục vụ ăn (tính trong tiền vé) sạch sẽ, chu đáo với
chất lượng “tạm được” trong điều kiện đi tàu. Ai muốn ăn ngon,
nhà tàu có bán thêm các món đặc biệt tận toa hay đến toa ăn
dành riêng gọi theo thực đơn.
Những thông tin về giờ giấc, thiết bị an toàn và các nhắc nhở cần
thiết khác đều được thông báo trên bảng chữ điện tử ở hai đầu
mỗi toa bằng hai thứ tiếng Việt, Anh, thỉnh thoảng xuất hiện
trong suốt chuyến đi. Gần đến các ga giữa đường, nhà tàu lại có
loa thông báo, nhắc nhở hành khách chuẩn bị lên xuống. Ðặc biệt
khi tàu qua mỗi tỉnh, loa phát bài giới thiệu sơ lược về địa phương
đó, chú trọng lịch sử và các địa danh du lịch bằng hai ngôn ngữ
Việt, Anh, kèm theo một số bài hát nổi tiếng liên quan đến địa
phương. Ðiều này nghe cũng thú vị và hành khách được cung cấp
thêm thông tin.
Với hành trình hơn 1700 cây số, qua hai đêm, một ngày, trong
điều kiện như trên có thể nói là quá dễ chịu so với đi xe đò, nhất
là các loại xe đò “chất lượng cao dỏm” đang “hành” khách hiện
nay.
Tuy nhiên trong cố gắng cải thiện tiện nghi và điều kiện của việc
đi tàu, có một số việc đáng lý phải và có thể làm tốt hơn.
Trong một chuyến đi dài, nhà vệ sinh là nhu cầu thiết yếu, đã
được thông báo trên tàu là xây dựng theo công nghệ mới hiện
đại nhưng vẫn còn khuyết điểm quan trọng. Bồn xí kiểu ngồi xổm
thiết kế hệ thống nước dội thế nào mà khi sử dụng nước bắn
mạnh văng lên ướt cả quần hành khách. Mặt sàn nhà vệ sinh
không đủ độ nghiêng cần thiết và lỗ thoát nước có gờ hàn làm
nước đọng vũng, hành khách vào ra dẫm nhớp nháp làm bẩn cả
các lối đi lại. Ðiều này thật sự muốn sửa chữa không mấy khó
khăn. Ngoài ra, việc xả thẳng phân, nước tiểu xuống đường ray
quá mất vệ sinh, có thể là một phần nguyên nhân của nạn ném
đá lên tàu lửa ở nhiều địa phương. Ðây quả là một “đặc sản Việt
Nam” vì có lẽ hiếm nước nào trên thế giới có nạn này.

