Page 2 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 2
Hành Trình Mùa Xuân
Bút ký Tiêu Dao Bảo Cự
Ðây là chuyến đi mà chúng tôi, BY- vợ tôi và tôi, đã mơ ước và
chờ đợi trong nhiều năm: cuộc hành trình xuyên Việt bằng xe gắn
máy.
Gần 15 năm truớc, vào năm 1988, tôi cũng đã thực hiện một
chuyến đi xuyên Việt, nhưng bằng xe ô-tô, cùng với Bùi Minh
Quốc và Hữu Loan, để đấu tranh cho tự do dân chủ và đổi mới
thực sự, đã gây ra biết bao hệ lụy và từ đó, riêng tôi đã phải chôn
chân ở mảnh vườn hiu quạnh tại Ðà Lạt hơn mười năm (nơi tôi
gọi là “Tuyệt tình cốc” hay “Ðộng hoa vàng” trong “Thung lũng
trầm tư”)
Từ cuối năm 1999, sau khi tôi hết hạn quản chế, chúng tôi muốn
đi ngay nhưng không thực hiện được. Tôi vẫn còn bị theo dõi
giám sát khá chặt chẽ, bị triệu tập thẩm vấn trong vụ án gọi là
“phản bội tổ quốc” của Hà Sĩ Phu – Mai Thái Lĩnh năm 2000. Mặt
khác vợ tôi vẫn còn dạy học và mùa hè chưa chuẩn bị kịp để đi.
Nấn ná mãi, đầu mùa xuân này (Quý Mùi 2003), ngay sau Tết,
chúng tôi nhất quyết thực hiện điều dự định.
Khác với lần trước là chuyến đi đấu tranh, lần này chúng tôi xác
định là “hành trình tình cảm”. Ði để thăm đất nước và bạn bè cũ
sau bao nhiêu cách xa dâu biển, để thư giãn tinh thần sau nhiều
năm sống trong lo âu và căng thẳng.
Tuy nhiên, riêng việc quyết định chuyến đi cũng không phải là
điều dễ dàng. Khi nghe ý định này, hầu như tất cả bạn bè và
người thân đều khuyên can không nên đi. Tựu trung họ đưa ra ba
lý do:
Nhà nước có cho tôi tự do đi không, khi vẫn luôn theo dõi giám
sát, nghi ngờ tôi đi quan hệ móc nối với người này người khác,
thậm chí có thể gây bất lợi nghiêm trọng cho tôi khi tôi đi trên
đường, nhất là lúc qua các tỉnh xa xôi không ai biết?

