Page 7 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 7

chúng tôi muốn gặp mừng bạn. Ngoài ra BY cũng có vài thứ giấy
                   tờ liên quan đến chuyện bảo hiểm y tế và nghỉ hưu phải giải
                   quyết ở Đà Lạt.


                   Quãng đường từ Sài Gòn đến ngã ba Dầu Giây, nơi rẽ sang quốc
                   lộ 20 lên Đà Lạt, khoảng 70 cây số, bình thường tôi đi mất hơn
                   một giờ. Lần đi nhanh nhất vào hai năm trước, nhờ đi từ 6g sáng
                   nên mất đúng một giờ. Hiện nay tình hình đã khác. Trên xa lộ Hà
                   Nội (xa lộ Sài Gòn – Biên Hoà trước đây), xe cộ dày đặc, và nhiều
                   ngã ba, ngã tư mới xuất hiện vì thành phố mở thêm quận 9 ở khu

                   vực này. Đi khoảng đường này rất căng thẳng và tai nạn xảy ra
                   hàng ngày. Người yếu thần kinh hay không quen khó lòng đi nổi.
                   Cứ thoáng thấy xe ben hay xe đò, xe tải, xe bồn trong kính chiếu
                   hậu, tôi đã phải vội né ra xa vì chúng có thể húc đầu vào đít mình
                   bất cứ lúc nào. Lần này BY ngồi sau cứ nhắc nhở liên tục nên tôi

                   chạy khoảng đường này mất gần 2 giờ.

                   Ngã ba Dầu Giây trước đây có nhiều hàng quán dưới rừng cao su
                   mát mẻ nhưng nay người ta mới phá cao su sâu vào vài trăm
                   mét dọc theo đường nên các hàng quán rất nóng bức. Tôi phải
                   chạy thêm khoảng một cây số nữa mới vào nghỉ ở một quán mới

                   mở dưới vườn điều. Dân địa phương ở đây cũng rất nhạy bén.
                   Biết các quán ở ngã ba nắng nóng, khách không muốn vào, họ
                   lập tức mở quán mới trong vườn của mình dọc theo quốc lộ. Chỉ
                   cần vài bộ bàn ghế, mấy chiếc võng, mái che bằng tranh tre hay
                   vải bạt là đã thành quán. Ở đây, người ta thường bán nước giải

                   khát với nước ngọt các loại, nước dừa hay nước mía.

                   Loại quán này đặc biệt hấp dẫn đối với khách đường xa đi xe gắn
                   máy như chúng tôi. Thật thú vị và thoải mái khi sau một vài giờ
                   căng thẳng và nóng nực trên đường đi, ghé vào quán, bỏ chiếc
                   mũ bảo hiểm nặng nề gò bó ra, đi vô vườn giải quyết vấn đề vệ

                   sinh, rửa mặt rồi ra võng nằm uống nước thiu thiu thư giãn. Thức
                   ăn chúng tôi mang theo khi đi đường rất đơn giản, chỉ có bánh
                   mì, phó mát, trái cây. Kinh nghiệm đi đường dài cho thấy không
                   nên vào ăn ở các quán hay hiệu ăn dọc đường. Thức ăn ở đó vừa

                   đắt vừa mất vệ sinh, quán lại rất ồn ào nóng nực. Vả lại đi đường
   2   3   4   5   6   7   8   9   10   11   12