Page 107 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 107

Gươm. Chúng tôi chạy vòng vòng và không sao nhớ nổi hết tên
                   phố: hàng Bạc, hàng Đào, hàng Lược, hàng Đường, hàng Chiếu,
                   hàng Gai… Có phố chỉ ngắn chừng trăm mét. Đường nhỏ, lề hẹp
                   và đông đúc kinh khủng, khách tây đi đầy đường. Nói là phố cổ

                   nhưng nhìn bề ngoài không thấy cổ lắm vì nhà nào cũng mở cửa
                   hiệu kinh doanh, hàng hoá che lấp không nhìn thấy rõ kiểu kiến
                   trúc nhà. Đặc biệt khu vực này có hàng trăm văn phòng dịch vụ
                   du lịch. Một số là khách sạn lớn mới xây dựng làm luôn văn
                   phòng du lịch, còn lại phần lớn là những cửa hiệu nhỏ, thậm chí
                   chỉ là một mặt bằng nhỏ xíu vài mét vuông. Nhiều văn phòng lấy

                   tên “Sinh Café” là một công ty du lịch nổi tiếng ở Sài Gòn. Những
                   nơi đó, người ta bán vé các tour du lịch đi Hạ Long, Hải Phòng,
                   chùa Hương, Tây Bắc… và đều có tờ quảng cáo in bằng hai thứ
                   tiếng Anh, Việt có nội dung na ná nhau.


                   Khách sạn, nhà trọ cũng nhiều không kém. Ngoài các khách sạn
                   mới xây dựng kiểu hiện đại, phần lớn các nhà ở được sửa chữa lại
                   để đón khách. BY vào xem có nơi chỉ là mấy căn phòng nhỏ xíu
                   trên gác nhưng vẫn có khách “tây ba lô” ra vào. Được cái những
                   nơi này giá cả phù hợp với túi tiền chúng tôi và chúng tôi mặc
                   nhiên trở thành khách du lịch “ta ba lô”. BY chọn thuê ở một nhà

                   trọ có lối vào bên hông dài và hẹp chỉ lọt vừa chiếc xe gắn máy vì
                   mặt tiền được cho thuê làm cửa hàng kinh doanh nhưng bên
                   trong có 4, năm tầng và phòng ốc rộng rãi, tuy hơi cũ. Dù sao
                   cũng tốt hơn nhiều so với “nhà trọ tình yêu” phố Thanh Nhàn. Nơi
                   đây lại tiện đường đi các tour du lịch.


                   Thuê phòng xong, chúng tôi về nhà trọ cũ lấy đồ chuyển sang nơi
                   mới và đi bộ tìm chỗ ăn trưa. Ở đây có nhiều hiệu ăn dành cho
                   khách tây. Điều đặc biệt là tất cả đều có bản thực đơn để trên
                   giá đặt ngoài cửa, ngay trên lề đường. Khách tây đi qua đứng lại
                   xem thực đơn thấy thích thì vào. Đúng là một cách tiếp thị hữu

                   hiệu. Các tiệm cơm Việt Nam ít hơn và rất xô bồ đông đúc. Các
                   quán bán những món đặc sản truyền thống của Hà Nội nhiều vô
                   kể, bán ngay trên lề đường hoặc ở các đầu hẻm. Chúng tôi ăn
                   thử món bún chả ở một quán loại này.
   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112