Page 118 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 118

Hiệu ăn nhỏ, phải leo lên cầu thang gỗ vì bàn ăn bày trên gác.
                   Căn gác gỗ đèn không sáng lắm do ám khói và khói cũng đang
                   nghi ngút ở các bàn vì người ta dùng lò than. Cá được lóc xương,

                   cắt thành miếng hình chữ nhật dày ướp nhiều thứ gia vị, nấu
                   trong nồi đất với một thứ nước sền sệt màu vàng nghệ sôi sùng
                   sục trên lò than. Cá ăn với bún và nhiều loại rau đặc biệt, trong
                   đó hành ngò, thìa là phải trộn ngay vào cá trong nồi.

                   Hiệu ăn có khách tây nhiều hơn khách ta, chắc vì được giới thiệu

                   trong các sách hướng dẫn du lịch. Căn gác nóng bức dù quạt
                   máy đặt nhiều nơi chạy vù vù. Giá quả nhiên đắt:
                   80.000đ/xuất/người, chưa kể đồ uống, nhưng đối với chúng tôi
                   lại không ngon bằng bánh cuốn ở một tiệm nhỏ trên phố Lò Đúc,
                   nơi chúng tôi ăn sáng khi tình cờ chạy ngang, giá chỉ vài ngàn

                   một đĩa.











                   Chương 15.


                   Ngày kế tiếp chúng tôi theo tour du lịch đi Chùa Hương. Lần này
                   hướng dẫn viên lại đến đón quá sớm, chúng tôi chưa kịp chuẩn bị
                   xong, anh ta phải đi đón người khách khác ở gần đó rồi quay lại.

                   Ðó là một thanh niên người Anh nhưng hơi giống Ấn Ðộ, chúng tôi
                   đoán và sau này nói chuyện anh xác nhận đúng là gốc Ấn.

                   Cũng khác với lần trước, lần này chúng tôi được taxi chở đến tận
                   nơi xe ca đậu nhưng lại phải chờ những người khác đến gần một
                   tiếng xe mới khởi hành. Tình trạng này cho thấy cách làm việc

                   rất linh hoạt nhưng không chu đáo của các công ty du lịch ở đây
   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122   123