Page 119 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 119

như anh chàng hướng dẫn viên thích trò chuyện nói cho chúng tôi
                   rõ. Các văn phòng dịch vụ du lịch ở nhiều nơi bán vé cho khách
                   rồi báo lại cho công ty du lịch. Các văn phòng dịch vụ bán vé
                   không trực thuộc và có thể giao khách cho bất cứ công ty nào.

                   Xe chở khách lớn hay nhỏ lại là xe thuê từng chuyến tùy theo số
                   lượng khách. Hướng dẫn viên chia nhau đi đón khách khắp nơi từ
                   5g sáng, sau đó đi theo đoàn nên rất vất vả nhưng lương chỉ
                   50.000đ/ngày, hôm nào nghỉ làm không có lương.

                   Các chỗ ngồi trên xe đã đầy khách nhưng vẫn còn một số đứng ở

                   dưới chờ. Có hai người Pháp chúng tôi đoán là hai cha con, có vẻ
                   bực bội. Ông bố nhỏ con, ria mép dày điểm bạc, anh con trai cao
                   to, đầu húi trụi. Họ đi lên đi xuống càu nhàu vì không biết ngồi
                   đâu, cuối cùng được cho ngồi ghế “xúp” ở giữa lối đi mới được lật
                   ra, cùng với mấy người nữa. Tây sang ta cũng phải “nhập gia tùy

                   tục” thôi.

                   Quãng đường từ Hà nội đi Chùa Hương thuộc tỉnh Hà Tây chỉ có
                   70 cây số nhưng rất xấu nên xe đi mất gần hai tiếng. Không hiểu
                   sao một tuyến đường du lịch đông khách như thế mà người ta
                   không chịu sửa sang cho đàng hoàng. Gần tới nơi, xe dừng lại cho

                   hướng dẫn viên xuống mua vé mới được vào. Khi xe dừng, có
                   mấy người đến mời đổi tiền lẻ. Họ cầm nhiều xấp tiền loại 200 đ.
                   Sau này chúng tôi mới hiểu là khách hành hương cần tiền lẻ để
                   cúng trong các chùa. Mỗi chùa có rất nhiều chỗ cúng nên khách
                   phải có tiền lẻ để cúng khắp lượt.


                   Xe vào đậu trước mấy quán ăn bên bến thuyền gọi là Bến Ðục
                   đợi hướng dẫn viên sắp xếp thuyền đi. Ở đây không có nhà vệ
                   sinh sạch sẽ như chuyến đi Hạ Long, khách phải xếp hàng dài
                   trước toa lét chật chội của quán ăn. Nơi đây cũng có nhiều hàng
                   quán bán bánh kẹo đặc sản và đồ lưu niệm. Hướng dẫn viên

                   khuyên nên mua nón rộng vành bày bán ở đây để đội vì phải
                   ngồi thuyền đi ba cây số hơn một giờ dưới nắng gay gắt. Từ bến
                   thuyền nhìn dọc theo suối Yến (thực ra là sông vì khá rộng nhưng
                   người ta quen gọi là suối) thấy cơ man nào là thuyền nhỏ đậu

                   san sát như lá tre, không phải hàng trăm mà là hàng ngàn, chỉ
   114   115   116   117   118   119   120   121   122   123   124