Page 120 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 120

chừa một lối trống nhỏ ở giữa. Mỗi thuyền của đoàn chúng tôi
                   chở tối đa mười khách nhưng những thuyền khác của khách hành
                   hương có đến hơn 20 người, họ ngồi chen chúc sát nhau trong
                   khoang và cả hai bên mạn thuyền làm mép thuyền chìm xuống

                   xấp xỉ mặt nước. Phần lớn khách là phụ nữ trong đó có nhiều bà
                   già và trẻ em.

                   Trừ hai chúng tôi, cả đoàn còn lại đều là khách nước ngoài, chia
                   ra ngồi bốn thuyền. Thuyền của chúng tôi ngồi có một cô gái Mỹ
                   gốc Hàn Quốc, cô gái New Zealand mà chúng tôi đã gặp trong

                   chuyến đi Hạ Long, thanh niên Anh gốc Ấn, anh chàng Pháp
                   “con” và mấy người nữa. Chúng tôi chuyện trò vui vẻ.

                   Cô gái Mỹ gốc Hàn lúc trên xe ngồi cạnh tôi yêu cầu tôi dạy cô
                   nói một số câu tiếng Việt tỏ ra rất thích thú và thực tập liên tục.

                   Cô nói trước khi đến cô không ngờ dân Việt Nam dễ mến như thế.

                   Anh chàng Pháp “con” khoảng 30 tuổi, nói luôn mồm, khi tiếng
                   Pháp khi tiếng Anh, có vẻ hơi ba trợn. Anh ta tán tỉnh cô gái Mỹ
                   gốc Hàn và dám hỏi "Voulez-vous coucher avec moi ce soir?". BY
                   cảnh cáo anh ta nếu nói với gái Việt Nam như thế sẽ bị ăn bạt tai.

                   Anh ta cười nói chỉ đùa cho vui thôi.

                   Thuyền do hai người chèo tay, một người đàn ông và một phụ nữ
                   đứng ở hai đầu thuyền. Họ chèo khá vất vả và dù cẩn thận
                   thuyền vẫn luôn va chạm với các thuyền đậu hai bên hay đi

                   ngược chiều vì lối trống ở giữa quá chật. Hình như đây là chuyện
                   quá bình thường nên khi va chạm mọi người đều cười xoà vui vẻ
                   chứ không ai cáu gắt. Càng vào sâu, cảnh vật hai bên càng đẹp,
                   nhiều cây xanh và xóm làng thưa thớt, thỉnh thoảng có vài ngọn
                   núi nhỏ. Thuyền đi hơn một giờ mới đến bến trong, đúng là một
                   lối vào thắng cảnh độc đáo.


                   Dọc theo sông ở bến trong lại thấy vô số thuyền đậu và trên bờ
                   hàng quán san sát. Ở đây ngoài bánh kẹo đặc sản, hàng lưu
                   niệm, người ta còn bán thức ăn uống, đồ cúng, thuốc chữa bệnh

                   (các loại thuốc nam cây cỏ, củ) và cả gậy tre để chống. BY cũng
   115   116   117   118   119   120   121   122   123   124   125