Page 122 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 122
Về đến trước chùa Thiên Trù, đoàn khách được hướng dẫn viên
đưa vào một quán ăn và phải chờ khá lâu mới được ăn một bữa
không lấy gì làm ngon miệng. BY lui phía sau tìm toa lét và trở ra
lắc đầu nói nếu vào bếp rồi sẽ không dám ăn vì người ta làm quá
bẩn, thấy phát sợ. Chúng tôi phải đi tìm nhà vệ sinh cho thuê
cách quán ăn khá xa. Ðúng là vấn đề vệ sinh ở đây quá kém và
trong những ngày số khách hành hương đông đảo không hiểu
người ta sẽ giải quyết thế nào. Khách tây đi một lần chắc tởn tới
già.
Ăn uống xong, hướng dẫn viên tuyên bố: Khách tiếp tục xem
chùa Thiên trù, sau đó ai muốn vào chùa Hương Tích tự đi nhưng
phải có mặt ở quán ăn trước 3g chiều để kịp trở về. Anh ta doạ
nếu dẫn khách vào chùa Hương Tích phải đi mất vài tiếng và leo
trèo rất mệt nhọc, không phải ai cũng đi nổi. Theo chúng tôi thấy
một phần do thời gian ít, phần khác hai hướng dẫn viên này - hai
thanh niên - cũng rất mệt nhọc. Một trong hai người đang bị ho,
sổ mũi. Kể cũng tội cho họ. Nếu ngày nào cũng dẫn khách đi
tuyến du lịch này sẽ không chịu nổi vì rất mệt và nhàm chán.
Trước hoàn cảnh đó, chúng tôi cũng không muốn đi xa nữa, nhất
là BY đang bị đau chân. Chúng tôi vào xem và la cà trong khu
vực chùa Thiên Trù, một chùa rộng, trước sân có nhiều bậc thềm
và có hàng cây râm mát bao quanh. Ðộng Thủy Sơn ở sau chùa
không có gì đặc sắc so với động Tiên Sơn và Ðại Bình vì động
nhỏ, phần lộ thiên nhiều hơn.
Người ta cúng dường bằng cách để tiền lẻ vào các bát nhang
trong chùa sau khi cầu xin van vái. Trước hiên chùa có đặt một
bàn làm việc, ở đó ai cúng dường nhiều tiền được ghi sổ và cấp
một giấy chứng nhận công đức. Ở đây hình như tín ngưỡng, mê
tín và sự tham lam vị kỷ lẫn lộn trong một hình thức buôn thần
bán thánh khá kỳ quặc, thể hiện tâm lý và trình độ của khách
hành hương. Trước đây báo chí còn nói đến việc làm chùa giả và
các hình thức bịp bợm để làm tiền. Những việc làm quá lố đã bị
ngăn cấm nhưng nói chung, không phải chỉ riêng ở đây, các hình

