Page 124 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 124
cũng chứng tỏ việc tổ chức tour còn nhiều bất ổn.
Trên chuyến xe về, tình cờ ông Pháp “bố” lại ngồi gần chúng tôi.
Ông này rất thích nói chuyện, cứ ba hoa luôn mồm. Ông bảo ông
thích Hà Nội hơn Sài Gòn vì Sài Gòn có nhiều ăn mày quá. BY giải
thích Sài Gòn có nhiều ăn mày vì dân đông và phần lớn ăn mày
đều là dân mới nhập cư, trong đó có khá nhiều dân miền Bắc
vào. Ông ta gật gù có vẻ hiểu ra. Chúng tôi nhớ lại hôm đi Hạ
Long, hai anh bạn Nhật bảo thích phong cách người Sài Gòn hơn
Hà Nội. Ðối với người nước ngoài, những cảm nhận này tùy thuộc
vào tâm lý, sự hiểu biết và hoàn cảnh tiếp xúc của họ, khác nhau
là chuyện thường.
Trên đường về, trời đã gần tối, ngang qua thị xã Hà Ðông, nhiều
người tình cờ nhìn qua cửa kính thấy trong cửa hàng một phụ nữ
đang nhảy chồm chồm lên la hét xỉa xói vào mặt một người đàn
ông. Anh chàng hướng dẫn viên buột miệng nói: “Sư tử Hà Ðông
đó”. Khách nhao nhao lên hỏi sư tử Hà Ðông là gì làm anh chàng
bối rối phải giải thích rất dài dòng mà có người vẫn tỏ ra không
hiểu.
Lại cũng đến gần 8 giờ tối xe mới về đến Hà Nội, đỗ trước nhà
múa rối nước cạnh hồ Gươm. Ði tour trong ngày mà đi xa quả
thật mệt.
Khi về nhà trọ, ông chủ hỏi chúng tôi có vào động Hương Tích
chưa, chúng tôi bảo chưa, ông tỏ ra tiếc rẻ. Ông nói đi chùa
Hương mà chưa vào động Hương Tích cũng như chưa đi. Chúng
tôi cũng biết điều đó vì đã nghe Hương Tích là “Nam thiên đệ
nhất động” nhưng trong hoàn cảnh tour du lịch vừa qua đành
chịu. Tuy nhiên đã đi Phong Nha và Hạ Long xem động nên
chúng tôi cũng không tiếc lắm. Ðọc trong sách thấy mô tả động
Hương Tích cũng tương tự, chỉ khác là có chùa.

