Page 128 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 128
mãi mười ngày sau mới đưa vì phải “xin ý kiến cấp trên”. Sau đó
Hà Sĩ Phu đã có thể đi bộ tập thể dục buổi sáng quanh hồ Xuân
Hương.
Hoàng Tiến tầm vóc vừa phải, trán cao, tóc hoa râm, nói năng
khúc chiết, đúng phong thái “sĩ phu Bắc hà”. Ông cho chúng tôi
biết tình hình liên quan đến “nhóm dân chủ” ở Hà Nội.
Trước Tết Nhà nước tung tin đã lên danh sách và sẽ "khuân 30 cụ
vào kho" (lần đầu tôi nghe kiểu nói này - cũng thú vị). Mọi người
nghĩ có lẽ những người lãnh đạo Nhà nước này đã điên lên rồi và
có thể dám làm mọi chuyện nên ai cũng chuẩn bị sẵn tinh thần
và vật chất, ổn định gia đình trước khi bị bắt. Riêng Hoàng Tiến,
ông đã dặn dò trấn an vợ con, lúc nào cũng để sẵn một ba lô với
vài bộ quần áo và mấy đồ dùng thiết yếu. Tiền bạc ông không
cần vì đã quen sống đạm bạc, có thể chịu đựng được hoàn cảnh
sống trong tù. Nghe ông nói thường chỉ có mấy trăm ngàn trong
túi, mấy người bạn tặng thêm tiền để phòng khi chi dùng nhưng
ông kiên quyết từ chối.
Thế nhưng qua Tết vẫn không thấy Nhà nước động tĩnh gì. Các
cụ bảo nhau hay là Nhà nước còn “nhân đạo” để các cụ ăn Tết
xong mới bắt. Qua tháng giêng, vẫn không thấy gì, các cụ lại bảo
có thể Nhà nước cho các cụ qua lễ rằm tháng giêng. Cuối cùng
đến nay vẫn chưa có gì. Hoá ra họ chưa đến nỗi điên lắm, chỉ cốt
hù doạ thôi. Tuy nhiên không phải vì thế mà tình hình bớt căng
thẳng.
Trong vụ bắt Phạm Quế Dương và Trần Khuê, Nhà nước tung tin
sẽ đưa hai người này ra xử thật nặng về tội làm gián điệp, tổ
chức chống phá nhà nước. Sau mấy tháng hai ông bị bắt và đưa
ra giam ở Hà Nội, gia đình đã lùng hỏi khắp nơi nhưng vẫn không
biết được hai ông bị giam ở đâu. Riêng Phạm Quế Dương, Nhà
nước tung tin có bằng chứng ông nhận tiền của nước ngoài để
hoạt động gián điệp làm những người thân và quen biết ông
cũng đâm ra hoang mang. Trước đó Phạm Quế Dương đã từng
nói đùa: ‘‘Sợ gì không nhận tiền. Hồ Chí Minh nhận tiền của nước

