Page 53 - hanh-trinh-cuoi-dong
P. 53
Đà Nẵng từ phía đông nam, tiếp giáp với một đại lộ cũng mới mở
với bốn làn xe và hai dãy nhà phố mới. Tất cả còn bụi bặm, nhiều
đoạn lề đường, cống chưa làm xong, nhà xây dựng dở dang
nhưng con đường này hứa hẹn sẽ trở thành một đại lộ hiện đại.
Đại lộ này chạy dọc hữu ngạn sông Hàn, có đường rẽ vào cầu
Trịnh Minh Thế cũ và cầu Quay mới xây dựng bắc qua sông để
vào trung tâm thành phố.
Chúng tôi qua cầu Quay, chiếc cầu xây dựng theo kỹ thuật hiện
đại với một nhịp ở giữa rời, có dây văng có thể quay dọc mở cầu
cho tàu lớn qua lại không bị vướng. Công trình này là một niềm
tự hào của cư dân Đà Nẵng. Qua cầu, rẽ phải, chạy dọc theo con
đường Trần Phú song song với đường bờ sông Bạch Đằng, chúng
tôi gặp may vì tìm ngay được khách sạn ưng ý, giá cả khá bình
dân, không phải chạy lòng vòng mệt mỏi như một vài nơi khác.
Buổi tối tôi gọi điện thoại tìm Đông Trình, bạn học cùng ban Việt
văn, Đại học Sư Phạm Huế, cũng là thành viên sáng lập
nhómViệt. Từ thời sinh viên Đông Trình đã là nhà thơ phản chiến,
thiên tả. Sau khi ra trường, dạy học ở đây, anh tham gia hoạt
động cách mạng. Anh không là đảng viên nhưng rất nhiều học
trò anh là đảng viên cộng sản. Sau 75 anh được coi như một
trong những trí thức, văn nghệ sĩ tiêu biểu của miền Nam ủng hộ
cách mạng, được đưa vào ban lãnh đạo của Mặt Trận Tổ Quốc,
Hội Văn học nghệ thuật của tỉnh, kết nạp vào Hội Nhà văn Việt
Nam, được đưa đi tham quan các nước xã hội chủ nghĩa.
Từ trước 75 anh đã có nhiều bài thơ nổi tiếng như Hoa đã hướng
dương, Tiếng đàn bầu… Tôi thích thơ của Đông Trình hơn nhiều
bạn khác trong nhóm Việt vì ngoài ý tưởng độc đáo, nghệ thuật
thơ anh điêu luyện, âm điệu lôi cuốn, hào sảng, nhất là loại thơ
bảy chữ. Anh sáng tác nhiều, cho đến nay đã có năm, bảy tập
thơ được xuất bản.
Hơn mười năm trước, tôi có viết một bài tiểu luận dài tựa đề “Đọc
thơ Đông Trình, suy nghĩ về văn nghệ và chính trị”. Trong bài viết
này tôi đặt vấn đề chung cho những văn nghệ sĩ, trí thức đã từng

